tháng 1 30, 2009

TÌNH XUÂN


khắc nghiệt quê người cái rét tháng Giêng
tháng Giêng quê xa, quê nhà cuối Chạp
đêm giao thừa trầm hương bay xa, lạc
em choàng cho anh áo ấm, thêm tình
phố vẫn bình yên giữa đêm yên, tĩnh
anh thắp tuần nhang tế cáo Đất, Trời
đất thì lạ trời Đông Tây lạc nỗi
chiều phương Đoài thì nắng rực phương Đông
Tết quê nhà mà đây vẫn bình, không
mai vẫn phải nhập dòng vào xa lộ
vẫn không thôi, toan tính chuyện đời thường…
mai qua Xuân quên nhìn con Én lượn
quên nhìn em son phấn ngạo nhân gian
quên lửng lòng anh lạc dòng nông, cạn
đón ngày Xuân giữa đất lạ xa người
hương trầm thơm quyện nỗi nhớ không nguôi
về một thuở quê nhà thơm lựng Tết
về một thuở em tình trao anh giữ

giữ cái độ nồng say, cay mùi pháo
nổ râm ran từ cuối Xóm đầu Làng
nổ giữa tình anh tình em lãng mạn
nụ hôn chia giờ phút đón giao thừa
em nũng nịu níu lòng anh nghiêng ngửa
nụ hôn thơm hòa quyện khói trầm hương
nụ hôn thơm lồng lộng cả phố phường
ran cả cõi tình xuân đêm đón Tết

đêm một thời anh vẫn còn giữ miết
từ phương Đông lưu lạc tới phương Đoài
dẫu có phải cứ một đời đi mỏi
vẫn còn nhau, Mùa Tết, đón giao thừa…
( từ phương em thủy chung đời lưu lạc
từ phương anh Thơ gợi nhớ ngày xưa…)

Xóm Cát, Escondido, cuối năm

Không có nhận xét nào: