tháng 2 25, 2017

Dòng Đời Khô Hạn



dòng đời khô hạn buổi tang bồng
hồ thỉ khó tìm nơi tới chốn
đi mấy chỗ chưa tìm thấy bóng
cầm hơi ngồi một chỗ còn hơn

đường xa đưa tiễn chi cho khổ
cứ một đường ra cảnh lưu đày
ở chốn dương gian đâu mấy khó
chỉ cầu có tạm chỗ nương thân

rượu tiễn tràn lan miền cố thổ
nào say đâu chỉ xướt mặt mày
miền đất khó ngang bằng thống khổ
ngang bằng giã biệt hành Đông Tây

mấy chục năm trăn trở hoài hương
trôi giạt nương dâu rầu thương hải
ở miết đầu mây rình gió chướng
cuối dặm ngàn tràn ứa mưa dai

vuốt râu cười dáng như làm bộ
mà thiệt lòng đau ngập dao đâm
quê nhà ai chẳng đê đầu nhớ
nghiệt nỗi trầm kha ngọa mấy tầng

về lại mịt mờ xưa mất dấu
đường xa rêu cỏ phủ hoang thềm
mấy chục năm quen hơi ở đậu
thì thôi đã vậy riết rồi quen...

viết dưới hiên trăng
22/01/2017


tháng 2 22, 2017

Một Thời Lốm Đốm Bạc



từng nớ từng nay chừng vẫn vậy
nghiệt trùng vi trói buộc sông hồ
ngồi chỗ ngó quày xưa nát bấy
thở dài buồn dựng gáy hư vô

tay đã tay run thời vọng động
chưn đủ chưn bưa vệt thế thời
tóc râu giờ ghé mùa gió bộng
mười phương lạc mất một phương đời

ta ngồi giải nghễ thời kiêu bạt
bể dâu thương hải diễu tang bồng
ngó qua ngó lại đời tất bật
rốt rồi còn tồng bộng hư không

thân mỏn giờ xa trời gần đất
dương gian ai chẳng kịp qua cầu
ve râu ngó sợi dài đốm bạc
thảo nào tiêu muối rải đốm đầu

qua ngày níu tháng tàn năm mỏn
cứ Thơ mai mốt gởi lại Đời
giờ có an nhiên chờ an mỏn
túi Thơ bầu rượu dắt lưng chơi...


viết dưới hiên trăng 18/02/2017

Bằng Hữu Lao Xao


gởi Hồ Đình Nghiêm

đi tới tận đâu cũng nhớ quán o Mười
tô bún Huế đó nghen, ôn Nghiêm
nghiêm cách mấy cũng xuề xòa giấu diếm
thè thẹ dáng nghiêm cho xứ Huế giữ giùm

tô bún Huế quán o Mười danh bất hư... trùm
có vị ớt cay xè hồi tê tui có nhắc, khéo
“Huế mình vượt ải qua đèo
lên non trượt suối cũng khoèo ớt theo”

quán có hiên trăng cho ôn ngó Trăng trẹo cổ
có hồ cá bơi một hồi tụi hắn bày trò chơi, nhau
có vườn rau thơm lựng cho ôn bớt đau đầu
lỡ khi nghe tui nói chuyện văng thơ bát nháo

chủ quán là o Mười bưng bê là chú Tư Đào
còn mấy đứa tê chạy ra chạy vô bắt loạn
quán có khách đông mô, chỉ rặt đông con cháu
thương cái o Mười vốn liếng Mạnh Thường Quân

tui thì không có răng mô, ôn cứ tô to mà rấn
tới lúc ngắm chừng đủ ngấn thì ngừng
không giống như rượu bất ép, ép khả từ...ng
ôn bình tâm cứ từ từ tới mô rồi bỏ mứa

bỏ mứa tô bún bò chơ đâu bỏ mứa thơ văn
câu chữ đôi khi cũng làm duyên dáng Huế
chừ đi quá xa rồi ôn đừng thèm câu nệ
có ngao du mô tê tiện ghé quán o Mười...

viết dưới hiên trăng 19/02/2017

Bằng Hữu Nơi Nào













gởi Vi Vi Võ Hùng Kiệt

bạn vốn quê Nam xa Huế dặm ngàn
răng điệu bộ nói cười in như người Huế
hồi mới quen tưởng là cùng quê
bật ngữa té ra bạn rặt ròi Nam bộ

từ buổi gặp nhau người cọ người thơ
bạn cọ(quẹt)một thời nổi đình nổi đám
người đời ngưỡng mộ Vi Vi ôi thôi chán vạn
tui ghé qua ngưỡng mộ bạn một chữ tình

hồi còn nhớ ngồi nhau với hai mình
bạn  phác họa chân dung tui in bìa sau tác phẩm
không bày vẻ chi trơn chỉ vẽ lại một phần
hình ảnh người Thơ, rồi mai xa, chỉ còn Thơ ở lại

tứ hải giai huynh dọc dài đời trường trải
hai mình gặp nhau tâm đắc phùng thời
bạn cọ(quẹt)để đời tui thơ(thẩn)đòi nơi
rốt ráo tận cùng cũng một thời văng thơ bút cọ

lâu cũng lâu người gần nơi đây người gần nơi đó
mà sao ít chừng có dịp tìm thấy đâu
mai mốt tiện đường sớt ngang qua một bữa
ngó thấy nhau còn mạnh khỏe là đặng vui ....

viết dưới hiên trăng
19/02/2017

tháng 2 20, 2017

Chuyện Nhỏ Xíu, Chiều Mưa





















nhắn lời cháu Teddy Hồ Thiên Ân

chiều nay cháu ngồi bên Ôn
Mệ lo nấu món chờ con cháu về
ngó qua ngó lại vắng hoe
ngoài hiên mưa rớt ướt nhòe chiều rơi

cậu dì chưa tới thì thôi
hai ôn cháu cứ vui cười thả ga
nghe đồn cháu tập yoga
từ bò lủm đủm trở qua đi liền

nghe không tin thấy mới tin
cháu đi một đỗi ôn nhìn một thôi
ôi chao giỏi quá vậy trời
ôn cười tới nỗi mưa rơi hết hồn

nín mưa rồi đó cháu ngoan
cháu yên tâm cứ đi vòng ôn coi
mệ nhìn khoái chí đã đời
cậu dì lát nữa chắc rồi đã nưa

chuyện riêng tư một chiều mưa
ôn không nín nhịn mới đưa Thơ về
thả vần lục bát chân quê
tặng cho cháu ngoại đứng lên đi liền

mai này cháu cứ vậy nghen
cũng như ôn thuở làm quen vào đời...

viết dưới hiên trăng
chiều mưa 19/02/2017

tháng 2 19, 2017

Tâm Tình Tự Truyện



con mồ côi từ lúc mới ba ngày
Mạ xót nhau bỏ con tự mình rụng rốn
cóc cụt đuôi ai nuôi mày lớn
dạ thưa Đời
con lớn nhờ bú thép Mạ làng xóm đó thôi

ai cũng nói con trời trời nuôi
thiệt bất ưng lời nói xuôi nói ngược
không có mấy Mạ xóm làng làm sao có được
hôm nay con ngồi nước mắt ân tình

mấy Mạ chừ nhắc nhớ mấy cũng làm thinh
mô có còn mà nói đặng lời công đạo
nhờ mấy Mạ con lớn lên mập mạnh no tròn
ơn nghĩa này con há dễ làm thinh

mổi mùa Vu Lan nỗi buồn riêng câm nín
bông trắng con cài hết thảy Mẹ xóm làng
hồi Mạ con đi bỏ con suốt ngày bú thép
mấy Mạ xóm làng ơi ân nghĩa vô ngần

nay chớm lấn ngần tới tầm ngang hồi đó
hồi mấy Mạ đi xa con cũng biệt quê nhà
bầu sữa thép cưu mang thuở nào con vẫn nhớ
Mạ quê hương Mạ làng xóm ngày xưa...


viết dưới hiên trăng 18/02/2017

Mưa, Nhớ Một Thời...



nay ngoài mưa lạnh trong ni ấm
ngồi réo Thơ Văn là ưng rồi
mượt kệ ngoài trời ơi thấm đất
trong ni cứ thả ngược dòng trôi

tới chốn thời xưa Thơ mưa dột
vẫn cứ tình nhau buổi đổi đời
cơm độn sắn khoai nêm chút muối
vẫn chiều khói bếp...vẫn chiều trôi...

mấy chục năm rồi em còn nhớ
nhà mình mưa dột tới tầm nào
thau chậu bâu quanh chờ giọt rớt
đầy thau vun chậu tràn dòng Thơ

mấy chục năm đời nhau thương hải
vẫn hoài thau chậu hứng giọt rơi
vẫn tình như buổi rình nhớ lại
thuở tận cam lai vượt thế thời

em giờ qua ngấn đời xưa cũ
tôi tạm can qua buổi thế thời
có chút riêng nhau tôi còn giữ
một thuở mưa còn xót mưa rơi

bởi vậy hôm nay tôi làm Thơ
nhắc chuyện ngày xưa cầu xưa tạnh
nói thiệt, ngó mưa rồi chạnh nhớ
một thời thau chậu bỏ sao đành...

viết dưới hiên trăng

ngày mưa nặng hột 18/02/2017

tháng 2 13, 2017

Bài Ra Giêng Ra Chuyện....



mấy chục năm tạm trú cõi hồng trần
cay-đắng-ngọt-bùi nếm e chừng thụt lưỡi
may có dòng Thơ cha trồng con tưới
mấy mươi năm còn tươi tốt xanh rì

khi Ba đi xa đâu có để lại gì
chỉ dồn đông tới đống buồn ở lại
riêng thè thẹ Ba cho con hưởng sái
chút thơ văn dắt túi có dịp sài

từ đó thơ văn theo dòng trường trải
khi buồn khi vui gắn bó không rời
câu chữ trùng vi thường kể chuyện đời
thi thoảng ăn theo ái tình lãng mạn

gộp chung lại là tình&đời có qua có lại
coi như ăn chia nhau huề vốn vậy mà
tình-bỏ-trong-Thơ tình hóa thăng hoa
đời-lạc-trong-Thơ đời dịu đau thời vận

hơn nửa đời rượt đuổi cuộc thăng trầm
từ dạo chạy quê hơ hãi tìm quê
nay tạm chốn quê trở mòi văn vẻ
bày trò thơ tình&đời đoạn tháng qua ngày

nói gần nói xa nói thiệt ra làm vậy
lỡ hẹn suốt đời dan díu cùng thơ văn
hồi quê gần thơ văn độn khoai bắp sắn
nay quê xa ra Giêng ra chuyện vui buồn

viết bài Thơ réo dòng đời xuôi ngược
không văn hoa tự tình bay bướm gì trơn
chân thật vốn lòng đâu ăn hớt nói hơn
chỉ mượn thơ ghém chuyện đời chút đỉnh

tháng Giêng qua đuổi Tết chạy một mình
có níu cách gì cũng rồi trơn tuột
may có Thơ rải dòng đời vay mượn
mới rượt kịp cảm hoài Ra Giêng Ra Chuyện...

năm tháng dẫu đi về Thơ vẫn hàn huyên
vẫn cứ đêm khuya gỏ đều tay câu chữ....


phòng Văn 07/02/2017
khuya hết mồng, Tết Đinh Dậu


tháng 2 04, 2017

Lại Chuyện Chú Tư Đào

















Crab Hut Mira Mesa Restaurant sáng thứ Bảy
hai cha con cốc ly beer bản địa
món sò muối tiêu chanh trứ danh Carlsbad City
chuyện Riverside nối dài San Diego

hồi còn anh Hai thêm ly Ballast Point
nay chỉ cốc ly hai cha con, cũng vắng
tháng Sáu con ra nghề Ba không vui sao đặng
bảy năm gian nan giờ chuẩn bị ra ràng

thôi cụng ly mừng đời bật qua trang
như San Diego mưa chạy làng chào thua nắng ấm
thằng con trưởng thành thằng Ba mừng lắm
cám cảnh chú Tư Đào nhỏ  xíu ngày nào

mấy mươi năm choáng ngợp nỗi lao đao
mai mốt con đi đường nhớ trông chừng nỗi nhớ
cha con mình từng có thời lo miếng cơm ná thở
đâu như bữa nay hào phóng ngồi bia bọt tha hồ

đời sống xa quê quê mình là vậy đó
không vươn lên thì chết đứng đời tha phương
cám ơn con đủ thẩm thấu lẽ đoạn trường
Ba uống ly beer này dằn miếng khổ quê hương

ngấn độ vừa ngưng ngấn ly đủ lượng
để còn ngồi bên con vui thêm ngấn nỗi mừng...


Mira Mesa 04/02/2017