tháng 11 26, 2012

LỜI TẠ ƠN


trước tiên xin tạ ân Đời
sớm mơi thức dậy còn ngồi làm Thơ
cũng không quên cảm ơn người
giúp ta vượt cạn qua thời nhiễu nhương
khi xa rồi chốn quê hương
tới nương quê mới tìm đường hồi sinh
nửa đời còn lại linh đinh
may mà có chỗ gởi mình dung thân
phong trần lạc giữa phong vân
tới nay phong độ có phần hơn xưa
cảm ơn người mấy cho vừa
cảm ơn quê mới cũng chưa đủ lời
cám ơn năm, tháng đất người
tưởng là phong hủi đâu ngờ phong lưu
cảm ơn bài học ngày xưa
mưu sinh thoát hiểm đẩy đưa vào đời
khi thoát hiểm tới đất người
cuộc mưu sinh đã đổi đời đổi thay
giờ đây ngồi với tháng ngày
chạnh lòng ôn cố tri tân chạnh lòng
miếng khi đói gói khi no
lúc thừa mứa nhớ lại thời đói cơm
mỗi năm mùa lễ Tạ Ơn
ơn Trời ơn Đất ơn người quê xa
mấy mươi năm ngoái quê nhà
giờ ngồi ngoảnh lại đâu là quê hương …

mùa lễ tạ ơn, 22/11/2012

 

 

tháng 11 16, 2012

MẢNG RỜI LỤC BÁT




thương nhau cởi áo cho nhau
về nhà Mẹ hỏi qua cầu áo bay…
(ca dao)


hôm qua vẫn nắng giòn tan
hôm nay gian díu mưa lang chạ về
đất trời giờ cũng hùa theo
sớm đi nắng ráo chiều về mưa ơi !

một thời tôi quậy tới trời
giờ xin ghé mé chỗ ngồi thu lu
bể dâu thương hải sật sừ
giang hồ phiêu bạt mỏi nhừ thời gian

may còn em bước chung đàng
vẫn tình đạm bạc đá vàng chia nhau
đi về đâu lạc tới đâu
em xưa vẫn buổi qua cầu áo bay

vốn tôi Thơ thẩn tháng ngày  
mình em thọ địch trùng vây đời thường
khi lạt muối lúc thiếu đường
buồn vui em vẫn nhún nhường cho Thơ

cảm ân em tự thuở giờ
nén lòng chung chạ với Thơ vì người
dắt nhau đi trọn cuộc đời
câu Thơ giành lấn hết lời tình nhau

từ em áo giạt qua cầu
Mạ đâu còn nữa sau ngày áo bay
còn tôi ở với em đây
mượn câu lục bát tháng ngày nương nhau

nương nhau một thuở qua cầu
trải dài thương hải bể dâu vẫn còn
mấy mươi năm ngỡ phai son
em son môi vẫn níu giòn dấu xưa

hai mình khăn gói gió đưa
tới nơi xứ lạ buồn tưa quê nhà
nghìn trùng sông biển cách xa
tình xưa nay vẫn cứ là ngày xưa

Thơ tôi gội nắng dầm mưa
vẫn vần lục bát qua cầu áo bay
áo theo tới tận phương này
cởi cho gió lộng gió bay gọi tình….

 mùa Thu, 2012

 

 

 

 

 

 
 

tháng 11 08, 2012

TÌNH TỰ MÙA THU


mùa Thu hoa Cúc nở
se gió heo may về
dáng mây bay lặng lẽ
vạt nắng vàng quạnh hiu

tôi ngồi cạnh buổi chiều
dựa lưng trời quê xa
nhìn mùa Thu đi qua
quạnh lòng rưng nỗi nhớ

em về đường Xóm nhỏ
lá Mận lá Mai rơi
lá tình tôi theo vói
em đạp chẳng nương tình

thương em tôi gồng mình
dù nhói đau hơn lá
cũng may tình rất lạ
em né lá-tình-tôi

khi hết đau hết nhói
là biết tình yêu em
biết quá rồi đâm quen
hai đứa mình quen lậm

bây giờ đi muôn dặm
em níu lá-tình-tôi
có buồn vui hờn dỗi
thì có tôi-lá-tình…

Phòng Văn, khuya 08/11/2012

 

 

tháng 11 07, 2012

TÔ CHÁO PHONG TRẦN


cám ơn em nấu cho ta nồi cháo
răng cỏ bây giờ nổi loạn biểu tình
bao nhiêu năm ta chưa từng chay tịnh
nay phải đành cầm tô cháo trắng, trơn

xin chút muối cho mặn đời hảo hớn
một thời nhai ngấu nghiến cuộc phong trần
giận mấy thằng răng bày trò Tôn Tẩn
để Bàng Quyên sớt ngọt bàn chân

ta thuở giờ sống sót nhờ hàm răng
nay mấy thằng răng chơi y trò Tôn Tẩn
mượn Bàng Quyên hại hàm răng ta khánh tận
cắn thời đau nhai thời nhói tê rần

may có em nồi cháo trắng phong trần
ta lua nhẹ rồi nuốt dần cứu mạng
mấy chục năm trải vô ngần khổ nạn
khổ nạn lần này em cứu độ cho ta…

chiều 07/11/2012

tháng 11 06, 2012

NỤ CƯỜI BÁNH TRÁNG



em đợi tôi về cười nở nụ
ngó chưa vói tới nụ cười tươi
hoa Cúc sân nhà vừa chớm Thu
nụ cười em cảm cúm lừ đừ

năm nay thời tiết lòng lang chạ
bỏ mùa Thu lạnh nóng thay lòng
giấc trưa ôm riết mùa khô Hạ
giấc chiều choàng siết ngày chớm Đông

cảm thương em nụ cười bánh tráng
trộn nửa giòn khô nửa ỉu sìu
cảm ân hai tuổi mình chạng vạng
còn có nhau sớt một nụ cười….


mùa thu, 06/11/2012

 

tháng 11 04, 2012

ĐƯỜNG CHIỀU TRÔI GIẠT

                                                
                                                về thôi chiều bợt nắng rồi
ngồi lâu chi nữa cho trời tối thui
gởi lại đây nửa ngậm ngùi
tới khi nào huỡn ra ngồi gởi thêm
dặn chừng mai mốt lỡ quên
ở đây nghen cứ chỗ quen ghé ngồi
ngó bên kia mé lưng đồi
có con đường đất lở bồi nắng mưa
con đường giống quá đường xưa
có hoe vạt nắng chiều đưa tiễn ngày
có mây lặng vói mây bay
có ngày xưa trộn ngày nay lạc loài
lâu rồi trôi giạt Đông Đoài
thấy con đường đất lại hoài cố hương…

11/2012

tháng 11 02, 2012

VỀ NGÓ THĂNG TRẦM


đi ngược đường về cây số Bốn
nhà xây ngang dọc lấn lề đường
lên dốc Ngô Quyền quá lộn xộn
đâu ngỡ mình về chốn quê hương

chợ Chiều tìm quanh mà cũng chịu
nhà thờ Phổ Hiếu tróc gạch vôi
con hẻm vô nhà còn chút xíu
cái cây dầu Gió mất tiêu rồi

chú Tín giờ ra người thiên cổ
nhà xưa xụm xuống còn quán nhỏ
sổ rượu ngày nào Ba uống nợ
con trả rồi nghen Ba đừng lo

Ôn Mệ ngồi trầm nhang hương khói
Ba Mạ ngó con sao không cười
con đi lâu quá về đau nhói
thắp nén nhang nhòe nước mắt rơi

cây ổi vườn sau già tróc vỏ
giàn Su mỏn sức trái nhăn nheo
cây trà xanh đốm nâu đốm đỏ
về thăm chi để buồn về theo

Xóm nhỏ ngày nào hóa Xóm lạ
đi đâu cũng gặp người không quen
người quen bỏ Xóm đi trăm ngả
người lạ về xóa dấu nhớ quên

tôi bể dâu già cỗi rồi nghen
không nổi chịu dòng đời nghiệp chướng
về Xóm xưa dựa tình yêu mến
đâu muốn về chạm mặt nhiễu nhương

về ghé thăm hết thảy công nương
một thời lừng danh cây số Bốn
mì Quảng bánh Bèo bún bò nem nướng
giờ nằm queo quang gánh lạc hồn

về lượm lại quảng đời thơ dại
có bạn bè trang lứa ngày xưa
già hết trơn rồi đâu trẻ mãi
đã phai mùa nắng bợt mùa mưa

hóa ra về lại ngó thăng trầm
có tìm ra đâu thấy gì đâu
đi suốt đường quen mà lạ lắm
chợt thấy mình cũng hóa bể dâu….

Hiên Trăng, mùa Thu 2012