tháng 10 19, 2012

LỤC BÁT YÊN


 


gởi ngô tịnh yên

bây giờ yên có yên không
thấy yên cứ rượt hết Đông tới Đoài
tịnh yên chi cũng mệt nhoài
câu thơ lục bát còn hoài là yên
bộn bề trăm chuyện yên quên
bỏ câu lục vói tới miền đất xa
sớt câu bát lại quê nhà
nên chi lục bát ngó gần ngoái xa
lâu rồi không thấy yên qua
dòng Thơ tĩnh lặng tưởng là tịnh yên
yên đi đâu nhớ ghé về
gói bài lục bát cho huề vốn Thơ…

19/10/2012

(http://ngotinhyen.com/)

tháng 10 18, 2012

MỘT THUỞ GIÚ TÌNH

em, mưa bùn nắng bụi

hồi đó, tận giờ, tôi không nhớ
hóa ra em lại nhớ, nhớ thầm
con gái nhiều khi thương nhớ lắm
cứ giả đò không nhớ không thương

cố quận rồi nghen, em nhiễu nhương
buổi xưa nhắc vói lại thêm buồn
bây chừ hai đứa mình vô lượng
hải hà sông biển giạt trời xa

em ở mùa quê tôi mùa lạ
Thu xưa vàng lá rụng bên đường
áo em trắng muốt ngợp sân trường
tôi viết thơ tình tưa giấy nõn

hồi đó em đang thì chớm lớn
tôi cũng vừa mới lớn hơn em
chuyện tình yêu chưa dám mon men
chỉ ghé tìm nhau thời hoa mộng

thơ tình tôi chắc chưa đủ nóng
chưa đủ cho em kịp nhói tình
gởi thơ hoài em cứ làm thinh
để mình tôi nhói lòng câu chữ

giấy nõn một thời rồi xưa cũ
thơ phôi phai hoa mộng học trò
buổi tôi đi em còn ở đó
mịt mờ cũng mỏn mấy mươi năm

ngỡ đã rồi xa biệt mất tăm
đâu nghĩ chiều nay em nhắn vói
lâu lắm rồi lâu em vẫn đợi
đọc được bài thơ nhắc chuyện xưa

chuyện xưa nhắc lại làm chi nữa
sao không nhắc tới chuyện làm thinh
hồi tôi thơ tình em vẫn tịnh
bây giờ mới tỉnh nhắc thơ tình

lời qua lời lại tôi hồi tỉnh
hóa ra tôi bất tỉnh lâu rồi
em nhắn câu khiến tôi bối rối
yêu thơ không hẳn yêu người thơ

em theo anh từ bấy tới giờ
không phải theo anh mà theo thơ
hồi đó thơ tình anh quá dở
bây giờ thơ dạn hóa tình thơ

có một lúc nào anh níu nhớ
làm bài thơ nhắc chuyện ngày nào
em sẽ vội vàng đeo kính lão
đọc bài thơ anh viết riêng em

nhớ nhắc hồi mình mới làm quen
anh run tay đưa bài thơ dở
lỡ đưa rồi nên em không nỡ
cứ nhận bừa cứ mãi làm thinh

mấy mươi năm vẫn cứ thơ tình
chưa có lần nào ưa nhắc tới
chiều cố quận thơ tôi lạc lối
em yêu thơ đâu phải yêu người !....

10/2012

tháng 10 16, 2012

CHIỀU THU


chiều nay mới thiệt chiều Thu
lạnh se vừa đủ để rù gió qua
nắng vàng mơ chạm hiên nhà
mây trôi rất mỏn về xa cuối trời
ta ngồi nơi chổ thường ngồi
ngắm mùa Thu giữa cảnh trời chiều Thu…

16/10/2012

tháng 10 15, 2012

NỤ HÔN TRE

gởi cháu Andrew Tran (Minh Huy)

lên Escondido mừng sinh nhật
thằng cháu đích tôn cân nhẹ hều
được cái là lanh mà ưa tếu
ôm Ôn hắn né sợ cạ râu !

Ôn biết, cố tình hun cu cậu
hắn ưởn lên trùn xuống né đòn
Ôn cháu mừng nhau mà như giởn
té ra cái tếu giống nhau ghê !

bao năm  Ôn trượt dòng dâu bể
lần hồi râu trẻ hóa râu tre
nhớ thời Ba cháu Ôn còn trẻ
đang còn dốp dốp râu chưa tre !

bây giờ măng non dồn măng trẻ
Ôn tre già râu đã rể tre
hồi xưa Ba mi đâu có né
hồi nay mi né cũng đành thôi !

13/10/2012
(bản thảo trên đường cô Út chở về Escondido- Mira Mesa
nay ghi lại )


Cái thằng ni ! Ở đâu "nẻ" lên đây !
Có còn là Trần gia hay đã là Hầu gia ? Hỉ ! Thằng khỉ!!!!
(hình chụp bốn năm trước)

 

 

 
 
 
 

tháng 10 08, 2012

MÙA BẮP NƯỚNG


nhớ trái bắp nướng thoa mỡ hành ( nóng hổi, vừa thổi vừa... cạp)
ngày xưa Đà lạt....

chiều dắt em ra phố dạo chơi
ai biết đâu em thèm bắp nướng
đứng cạp giữa đường em không ngượng
ngó quanh ai cũng cạp quên đời

dáng thục nữ mà sao dữ dội
cạp một hơi hai trái gọn bân
thục nữ ơi quân tử háo cầu
không dám nói sợ em mắc cổ

chuyện tình yêu loanh quanh vậy đó
mà dễ thương giữ mãi trong lòng
chắc hồi đó phù phù thổi nóng
em thổi mùa bắp nướng bay đi !...

 08/10/2012

TRANG THÂN HỮU


GỬI NGƯỜI
(Nhân đọc bài NỖI NHỚ TRĂNG XƯA của Trần Huy Sao)

Gửi người nỗi nhớ trăng xưa
Nhớ dày rồi lại nhớ sưa vơi đầy
Quê nhà vọng mãi phương này

Thương anh vò vỏ tháng ngày trôi xa
Thương chi rồi cũng phải già

Nhớ chi trăng vẫn canh gà vạc sương
Vói về muôn dặm buồn vương

Núi sông bồi lở lẽ thường bể dâu
Dù cho mưa nắng dải dầu

Tang thương rồi cũng qua cầu tang thương
Trăng xưa vẫn sáng trong vườn

Mái tranh quê mạ thiên đường tuổi thơ
Khuyết tròn trăng mãi cứ mơ

Nhánh rong phiêu giạt về bờ trăng xưa
Quê người dù có nắng mưa

Trăng xưa vòi vọi dày sưa nhớ người

Gm Nguyễn đình Diệm

Sài gòn tháng X/2012

tháng 10 07, 2012

CHIỀU GHÉM HẦM DÔNG

         
          tưởng ngày đầu Thu nhả gió phun sương
          ai có ngờ trời vẫn hầm hết thấu
          gió trốn mất tiêu sương chuồn mất dấu
          ta ngồi đây hơi đất bủa váng đầu

          cây Chanh vườn sau rụng trái héo xàu
          cây Cam trước nhà lá queo rã rượi
          cây Quít nương theo trời hầm muốn đuối
          ta cũng đuối ngồi đuối đứng chiều hôm

          vậy là chiều chiều mây cũng trốn luôn
          chỉ khoảnh trời xanh không hề có gió
          ta cũng hầm dông hành con mắt đỏ
          ngó quáng gà chẳng biết Hạ hay Thu !

          bài Thơ viết cứ dằn khô câu chữ
          tìm đâu ra cho lãng mạn ghé về
          nửa chớm qua Thu nửa giữ muộn Hè
          thôi cứ hầm hè ngồi thu một góc !

          góc chiều đời đâu thấy mây ngang dọc
          chỉ hanh khô giòn rụm nắng hầm dông
          mai nữa qua Thu rồi lại chớm Đông
          có gió mây không cho trời lãng mạn !

          dẫu chỉ mây đen mây chì mây xám
          ta cũng ngồi đây đợi gió chờ mây
          dòng Thơ sẽ dịu dàng thôi giận lẫy
          khi thấy mây nương gió cuộn tìm nhau

          là tình thơ đó hởi người yêu dấu
          gió là em mây giang hồ là anh
          gió không tìm về để mây hiu quạnh
          hèn chi trời cứ mãi níu hầm dông !...

         
09/2012

 

 
 

tháng 10 05, 2012

LỜI TÌNH CHO EM


 
         

                     
                          chim quyên mê trái nhãn lồng
                          thia lia quen chậu vợ chồng quen hơi...
                          (ca dao)

rồi cũng tới một ngày anh nằm xuống
em nằm xuống
hai chỗ nằm chắc chắn là không chung
bốn-mươi-năm
chung giường chung nệm chung chăn
chung hơi ấm vợ chồng !
rồi có một ngày chia cách ấm nồng
không biết hai ta ai người lạnh trước
dẫu trước dẫu sau cũng đâu tìm được
hơi ấm nồng khi còn ở dương gian
chốn dương gian từng chia nhau khổ nạn
cứ nằm lòng câu hạnh phúc trăm năm
rồi có một ngày riêng lẻ chỗ nằm
người đời nói âm dương nay cách biệt
người đời nói là vô cùng thương tiếc
anh, hay em, thì thương nhớ xé lòng
một người đi một người ở buồn không
chắc không có buồn nào buồn hơn nữa !
em ơi ! Rồi tháng năm qua lần lựa
cũng tới lúc chia nhau đoạn cuối cuộc đời
đôi bàn tay quen nay phải xa rời
bàn tay nóng siết bàn tay lạnh giá !
vậy là tình biệt ly đời chia ngả
hai mình ngó nhau không thấy mặt nhau
hai mình giờ đây còn có nhau đây
đừng để vuột đi tháng ngày đoạn cuối
giờ nắm tay em đôi bàn tay gầy guộc
nuôi chồng, con khi còn ở quê nhà
buổi nước mắt rơi tiễn chồng đi “cải tạo”
buổi cơm độn rau khoai nuôi con thời cơ nhở
buổi em xuân thì giữa trùng vi khốn khó
vượt thắng lòng giữ hai chữ thủy chung
anh cám ơn em giữa thế thời rẻ rúng
chữ thủy chung tráo đổi bát cơm đầy
anh vẫn còn em ngày tháng nơi đây
qua khoảng thời gian tưởng là đánh mất
em vẫn là em xưa tình yêu ong mật
giữ níu tình anh đi trọn cuộc đời…

nay còn nhau cứ níu nhau, níu với
mược kệ mai này kẻ trước người sau….

tháng 5/2012
kỷ niệm 40 năm chồng đâu vợ đó.
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 

tháng 10 04, 2012

NỖI TÌNH CẤT GIÚ



 
 
 

gởi anh, người chưa quen

cám ơn anh điện thư khen bài Thơ
“ Bây Giờ Nói Thật ” tôi đâu nói trật
không nói ra lỡ mai này đánh mất
thà bây giờ nói sớm lỡ mai kia…

chắc có điều chi tâm sự đòi chia
chưa kịp nói hay là chưa muốn nói
anh hào hứng kể thêm thời khát đói
đồng cảm rồi nghe anh bạn chưa quen

cũng sật sừ qua thời buổi bon chen
thì coi như là người quen xưa cũ
miếng đắng cay tự thuở nào cất giú
nay nói ra chia xớt chút vậy mà !

mổi chặng đường đời mình đã đi qua
lâu lâu nhắc để vui buồn chặng tiếp
ai chẳng có một chặng đường tội nghiệp
để giữ nhớ hoài trong cuộc trăm năm

khéo không chừng quá nửa cuộc đã nằm
không kịp nói chuyện đời mình muốn nói
đâu riêng chi chuyện thường tình no đói
chỉ mượn lời đói khát một quê hương….

tháng 10 03, 2012

BÂY GIỜ NÓI THẬT



 

thuốc đắng giã tật
lời thật khó nghe…

 
buổi đổi đời ta đã đời thất nghiệp
chỉ thất nghiệp thôi đâu có thất tình
khi “cải tạo” về ta vẫn còn Mình
là quá hữu tình nhưng mà thất nghiệp !

 
lo không biết lấy miếng chi no tiếp
nuôi cuộc tình bương chải tới trăm năm
lỡ giữa đường (tình) lại nằm thẳng cẳng
trát trấu bôi tro hai chữ phu quân !

cái bụng không no mới lép muốn sút quần
kéo cách chi hắn cũng hoài tuột xuống
cô giáo hiền thê ơi có bề gì đừng ngượng
tuột xuống rồi ta sẽ nhớ kéo lên

ta nhớ nằm lòng nhớ mãi không quên
cái bụng có no thì cái quần không tuột
chân lý đó theo dòng đời xuôi ngược
khi bán cà rem khi chạy xe thồ
 
khi đứng giàn cao tô trét mạch hồ
khi vô rừng sâu đào vàng đãi thiết
ở mổi mảng đời ta chưa từng keo kiệt
hào phóng sức mình đổi bát cơm no
 
tới lúc bong gân rồi sốt rét nằm co
mê sảng tình đời nỗi đau cơm áo
phải đành dựa hơi đồng lương cô giáo
ăn sớt phần con ta hổ thẹn quá chừng !

cám ơn hiền thê dìu ta dáng đứng
dẫu liêu xiêu cũng ráng đứng không nằm
cơn khổ nạn thấm gừng-cay-muối-mặn
cám ơn các con đói khát nhường Ba

cám ơn chặng đường cơm độn sắn khoai
mắm-kho-quẹt  ngó nhau đời xanh mét
đổi món đậu-phụng-kho-queo càng thêm mệt
cơm độn cứ lùa qua bữa đói no

cho tới một ngày nhớ hoài không tỏ
(chắc  buồn quá hóa khờ vui quá hóa ngơ)
ta dắt bầy đàn tới chổ chưa ngờ
một chổ quần ta chưa lần tuột xuống !

hiền thê cũng thôi một thời giú ngượng
các con giờ thừa (bỏ mứa) miếng ăn
ta cũng chẳng thèm khát đói nhăn răng
cũng chẳng hơi đâu dáng nằm dáng đứng

khi cá vượt sông chim bỏ xa rừng
ta cũng bèo trôi giạt vùng Đất Mới
ngồi nhìn lại tháng ngày xưa quá tội
viết bài Thơ kể chuyện thật nghe chơi …

Hiên Trăng, ngắm Trăng xa!
02/10/2012