tháng 8 31, 2015

Thơ Lang Bian Trần Minh Trí

BÀI THƠ THÁNG NĂM

Tiễn ai về xa xăm
Chiều tháng Năm mưa nhẹ
Nghe gió khẽ thì thầm
Lời chia tay lặng lẽ

Đường chiều chia lối rẽ
Thôi nhé ! vậy là xa
Chiều tháng Năm nhạt nhoà
Ươm mây về dĩ vãng

Chiều nay trời không nắng
Ta nhớ một người đi
Nước mắt không hoen mi
Mà trời như chợt khóc

Tháng Năm vương trên tóc
Từng hạt buồn miên man
Tiếng ai kêu khẽ khàng
Trên đường chiều quạnh quẽ

Chiều tháng Năm mưa nhẹ
Bóng núi mờ trong mây
Tháng Năm còn trên tay
Muôn hạt buồn sóng sánh.....


Lang Bian Trần Minh Trí

Vu Lan

sáng nay
thiện nam tín nữ đi Chùa dự lễ Vu Lan
là ngày dành riêng cho Mẹ

sáng nay
mình đi thè thẹ
lên Chùa cầu siêu độ cho con

sáng nay
ngày của Mẹ còn (và) mất
bông hồng trắng bông hồng hồng

Mẹ mất trắng
Mẹ còn hồng
mình trắng khi sinh ra ba ngày Mẹ mất

Cha mất
bông hồng màu nào cài áo
để tưởng nhớ công cha như núi Thái Sơn

con mất
có màu bông hồng nào
cài nhớ thương lá vàng khấp lá xanh

sáng nay
mình nước mắt chia ba
Mẹ Cha Con rứt lòng rứt ruột

hoa trắng
cho người không còn Mẹ
nay Cha không còn nay Con không còn...

mình cài hoa nào bên ngực trái tim đau !

Tịnh xá Ngọc Yên
Mira Mesa, 30/08/2015




tháng 8 29, 2015

Đêm Trăng

con nằm ngắm Trăng đêm  Ba ngồi ngắm đêm Trăng giữa đất trời thinh lặng thấy Trăng không thấy nhau những mùa Trăng xưa đâu tìm quanh sao không thấy con đi đâu xa vậy tới nỗi không kịp về hiên sau nhà vắng vẻ hiên trước nhà vắng tênh Ba ngồi ngắm Trăng lên mong con hoài không thấy khuya tận Trăng khuất mây sương rơi rồi sương lạnh giữa đêm trường cô quạnh Ba vẫn đợi vẫn chờ...


Escondido, 28/08/2015

tháng 8 28, 2015

Ngày Mưa




trời mưa Ba cứ lo thầm
đồi xanh thấm ướt chỗ nằm của con
người buồn mưa rủ buồn hơn
xót thương con lạnh cô đơn một mình
nắng mưa đời vốn vô tình
tháng năm đời vẫn lặng thinh qua dần
chỉ riêng nỗi nhớ này đây
nắng mưa năm tháng càng đầy nhớ thương
giọt rơi dài ngắn nỗi buồn
nhìn mưa mà xót xa lòng, con ơi !...

Escondido, 25/08/2015


tháng 8 25, 2015

tháng 8 24, 2015

CÚNG CƠM

Đồi Cát Arizona tháng 05/2014

chiều nào cũng ngồi ăn với con
chén cơm hư thực xé phay lòng
nước mắt chan canh vô từng món
nhớ thương rắc hột trộn nỗi buồn !

gắp đũa nhẹ hều lòng đau nghiến
tưởng như con có về đâu đây
hương khói quyện vương lời cầu nguyện
lời kinh văng vẳng tiếng chuông chùa !

khói nhang tản mạn nỗi buồn quanh
chén cơm gắp đũa càng thêm nhói
âm dương cách trở đời hiu quạnh
nước mắt lại chan canh nữa rồi !

con đi giáp hạt hai mùa trăng
Ba ngồi gắp đũa hai mùa nhớ
cứ ngó hình con dù thầm lặng
cũng ấm lòng Ba rồi Trí ơi !

Escondido, 24/08/2015




tháng 8 22, 2015

HÌNH ẢNH

Hình ảnh lưu niệm gia đình

tháng 8 20, 2015

TRANG THÂN HỮU

 










CHIA BUỒN
Chia buồn cùng Anh Chị Trần Huy Sao

trời ôm tháng bảy chia buồn
giọt nương náu giọt tinh sương lăn về
giọt tình se giọt phu thê
giọt đêm khóc giọt ngày kề vô tâm
giọt chia cắt giọt dập bầm
giọt nhồi trong ý giọt nằm trong thơ
giọt bay trong cõi hư vô
giọt chìm trong tiếng kinh Bồ Tát rơi
giọt cuồng cuộn sóng trùng khơi
giọt âm ba rúng động trời oan khiên
giọt cha giọt mẹ giọt em
giọt con cùng giọt vợ hiền tuôn tuôn
giọt ta tháng bảy chia buồn
theo hoa về đất theo hương về trời.

PHẠM HỒNG ÂN
Escondido, 07/08/2015
www.sangtao.org

CÕI VÔ THƯỜNG

Bây giờ hết kiếp phù vân
Cháu đã rủ hết bụi trần thế gian
Chúc cháu tìm ánh đạo vàng
Tâm bình tịnh độ đạo tràng linh hương
Thế gian một cõi vô thường
Theo thuyền bát nhã tìm đường chân tu...

Hoa Thiên HOÀNG TRỌNG ĐẠT
Thôn Đạt Lý, Buôn Ma Thuột



tháng 8 19, 2015

Tiếp Nối Về Cuộc Sinh Ly


“ Con người sinh ra không phải để tan biến như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu trên mặt đất, in dấu lại trong tim người khác.”
Xukhomlinski

Sao lạ vậy, lá xanh rụng trước lá vàng. Sao có thể, thế gian này có những dòng trôi ly biệt tới nổi không tin là sự thật !.
Chiều nay, ngồi với con trên đồi xanh im lặng đất trời im ắng cỏ cây im lìm, cõi lòng tĩnh lặng. Tiếng kinh cầu siêu thoát và khói hương bay thoảng giạt về đâu. Về cõi bình yên thanh thản ra đi đó, con trai.
Mẹ với em con, vợ con, đang thành khẩn cầu kinh cho đường con đi siêu thoát nhẹ nhàng.
Ba đi tới đi lui ngoái nhìn hình con mà không tin là sự thật. Một tháng qua rồi !. Những phép màu hồi sinh đã chôn vùi lòng đất. Con đã thật sự ra đi mà sao Ba cứ hoài huyễn hoặc mơ chuyện chiêm bao.
Cõi trần gian này, đã từng,  vẫn còn có nhiều phép lạ !...Phép lạ không thấy về !.
Đời sống hồi sinh. Vạn vật hồi sinh. Con không hồi sinh, chỉ thầm lặng nói lời sinh ly tử biệt !.
Vậy là cõi ngoài-trần-gian chỉ có một con đường : hủy diệt.
Nay con nằm yên ngủ nơi này, mãi mãi nơi này, cùng tháng ngày vô tình trôi qua...
Sinh, tử là qui luật. Khi tham gia vào cuộc thế gian này ai cũng biết trước sớm muộn gì rồi cũng sẽ có một lần bỏ cuộc.
Con bỏ cuộc đời này ra đi sớm quá rồi, con trai !.
Tóc con vẫn còn xanh mà !. Sức sống đang thời sung mãn !.
Nếu quan niệm về sự thành đạt của một di dân qua nương nhờ Vùng Đất Mới thì con đáng để cho Ba hài lòng và, vô cùng (thầm) ngưỡng mộ.
Nếu nói về phong cách sống con vẫn còn nguyên nếp gia huy.
Là người con có hiếu với Cha Mẹ. 
Là người anh hết lòng chăm lo, nâng đỡ các em.
Là người chồng, người cha mẫu mực.
Là người luôn đem đến cho mọi người niềm tin yêu.
Đó là những điều, có thật con đã có làm, khi con còn sống.
Nay con mất rồi Ba không vì thương nhớ mà nói tốt thêm. Có ích gì đâu khi thêm màu mè khoe mẻ cho con phải ngượng mà Ba thì cũng không ưng. Mình có sao thì nói vậy, phải không con.

Có điều, Ba cũng nói thêm, là bên cạnh niềm thương nỗi nhớ Ba còn có dành cho con niềm thương tiếc vô ngần. Tiếc quá chừng !. Sao con không ở lại mà hưởng cho trọn những gì con đã gầy dựng nên. Từ mái ấm gia đình, từ cơ ngơi sự nghiệp vững vàng, từ công ăn việc làm lương cao bổng hậu, từ niềm thương mến tin yêu của đồng hương đồng nghiệp, từ lòng kính yêu của các em các cháu, từ lòng thương yêu Ba Mẹ dành cho con.

Những “từ” cần có đó là của con, cho con.
Vậy mà sao , bất ngờ quá sững sờ quá con ơi, lại nói lời... từ ...biệt !....

Ba Mẹ, các em, các cháu còn giữ hoài hình ảnh của con.
Mổi cuối tuần cậu Hai dẫn bầu đoàn thê tử về nhà Ba Mẹ. Trước là quây quần gặp nhau như lệ thường mấy mươi năm qua Vùng Đất Mới, sau là nấu món ngon cho cả đại gia đình cùng hưởng.
Ba thiệt cám cảnh tình con quá chừng.
Từ thuở bơ vơ qua vùng đất lạ tới hồi nay đời sống đã sang trang. Các em con đã thành đạt. Ba Mẹ xoa tay ngồi hưởng. Mọi việc Trần gia trước sau  một mình con lo. Thiệt là một thằng con giỏi quá, quá giỏi, Ba ngưỡng mộ vô cùng.

Tới đây, Ba thiệt tràn lan nước mắt, gọi điện cho Mẹ, gọi điện cho cô Ba Quyên chia dòng nước mắt này chan nỗi đau này cho nhẹ...

Thắp nén nhang. Gắp thức ăn.
Mổi ngày cúng cơm, Ba nói thiệt lòng là không ngăn nổi nhớ thương(tiếc).

TB. Nhiều câu chuyện viết về con. Chờ Ba lau nước mắt rồi viết ngắn viết dài...

Escondido, 18/08/2015




tháng 8 18, 2015

Trên Đồi Cỏ Xanh

chiều lên đồi xanh trải nắng vàng
mây nương gió nhẹ lạc cuối ngàn
hương khói cuộn lòng đau quặn thắt
nhớ thương thầm lặng mấy tuần nhang

nước mắt rồi khan buồn không cạn
thương chẳng từng vơi nhớ lại tràn
giờ con về chốn đây an giấc
đồi xanh mây trắng lạc trần gian

Ba ngồi bên cạnh con hương khói
nước mắt trào dâng chảy ngược rồi
đưa tay vuốt cỏ lòng đau nhói
lá vàng chưa rụng lá xanh rơi

mới ngày nào đó thôi, con ơi
ôm Ba còn nóng hổi dòng đời
xa nhau chỉ mới chưa tròn tháng
con vội chi để lạ dòng trôi

Ba nhớ thương con chiều đồi xanh
khói nhang bay nắng chiều chưa tận
cha con mình giữa trời cô quạnh
nhớ thương nhau mây đụn xây thành !....

Chiều nghĩa trang, 17/08/2015
 

tháng 8 17, 2015

Viết Về Cuộc Sinh Ly


















gởi người bạn nhỏ

Mình có thằng con, ngộ lắm. Hắn hiếu kính mình như người Cha lại thân thiết gần gụi mình như người bạn. Nói nghe mà tức cười như là nói chuyện giỡn chơi!.
Cha là Cha. Con là con.
Làm gì có kiểu nói hòa đồng hòa giải hòa hợp hòa vốn để chọc tức chọc giận chọc buồn ngài Khổng Tử muôn niên trường cửu giáo điều quân-sư-phụ.
Làm sao có chuyện lạ đời lạ nhân lạ nghĩa nửa nạc nửa mỡ làm buồn lòng mấy bậc hiền nhân quân chủ lập hiến muôn niên trường trị thống trị cho bằng được trên dưới thứ bậc phân miên.

Xin thưa thiệt là trong hoàn cảnh này cha con mình khó lòng bày giải nguồn cơn thấu đáo trước lề thói xưa không có bày có vẽ như vậy mà nay cứ thày lay làm chuyện trật đường ray !.
Nói tới nói lui nói qua nói lại cũng đâu có chi bằng nói  thằng-con-thằng-bạn là có thiệt trong cõi đời này.
( là mình nói hoàn cảnh tình cảnh của riêng mình. Đâu có dám nói chung cư chung chạ tâm trạng tình cảnh của sự đời trước cảnh sinh ly tử biệt. Cho nên mình không thấy ngại ngùng khi bày tỏ nỗi niềm đau thằng-con-thằng-bạn vừa mới ra đi không còn có đường về lại cõi trần gian)

Mình khóc tớt khóc tưởi rồi rã rượi tới khóc thầm như hồi nảo hồi nào Du Bá Nha khóc biệt Chung Tử Kỳ. Tình bạn.
Mình khóc đè khóc nén nỗi đau cùng tận đứa con rứt ruột đành đoạn ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ. Tình cha con.
Hai tiếng khóc cùng giành giật ré lên rồi đè nén xuống trầm lặng xuống. Buồn…Đau...

Nỗi buồn lâu quá hóa chai. Nỗi đau lâu quá hóa giải.
Câu nói này chắc là người cuộc, nói. Vô cuộc rồi mới thấy không phải vậy là không phải vậy. Còn tệ hơn vậy nữa !. Phải nói lại : “ Nỗi buồn này còn lâu mới chai. Nỗi đau này còn khuya mới giải ”.
Cha mất con thì buồn đau. Bạn mất bạn cũng buồn đau. Huống chi mình mất vừa thằng-con-thằng-bạn. Nỗi buồn đau nhân đôi. Nói cách chi cho ngạ nỗi buồn đau cùng tận như vầy.

Xưa nay vừa con lại là vừa bạn là khó tin, khó kiếm, rất hiếm. Vậy mà mình tìm được, có được từ những tháng năm trường trải qua cuộc sống khởi từ nghèo đói tới lúc không còn nghèo không còn đói.
Chặng đường từng đã cùng nhau chia sớt đói cơm lạt muối buổi đổi đời tới lúc cùng nhau khăn gói gió đưa hoa trôi bèo giạt ngụp lặn thăng trầm qua vùng đất mới. Không còn nghèo như ngày nào. Không còn đói như ngày nào. 
Thủy chung từ bao nhiêu năm, vẫn mãi níu nhau bên nhau, vẫn cùng cảm nhận, chia xẻ, bù đắp, an ủi để rồi, vô hình trung, nẩy sinh tình bằng hữu chen lấn vô tình phụ tử.
Trước và sau, mình vẫn coi Trí như người bạn nhỏ. Thằng-con-thằng-bạn của mình.

Nay người-bạn-nhỏ của mình đi xa khi tuổi đời còn quá trẻ.
Mình buồn với đau khi mất một người con hiếu thảo ngang tầm đau với buồn khi mất một người bạn chân tình.
Nỗi đau níu nỗi buồn này, lớn quá !. Quá lớn rồi thằng-con-thằng-bạn của mình.

Mổi chiều mình vẫn lên đồi xanh nơi người-bạn-nhỏ cư ngụ. Thắp nén nhang khói lựng mười phương mà xin riêng một góc lặng lẽ phương này, thầm nói riêng với người bạn nhỏ, chia với mình nỗi buồn như đói no sướng khổ cay đắng ngọt bùi đã từng chia.

Từ nay mình chỉ còn gặp nhau đây, thầm lặng buồn thầm lặng nhớ hòa với cỏ cây mây trời mưa nắng và tháng năm lần lựa trôi đi vô tình trong cõi vô thường...
Đêm nay, nhớ thương người bạn nhỏ viết nghẹn mấy dòng cho vơi.
Thấm thoát mà đã rồi, qua, một tháng...

Hiên sau nhà Trí, 16/08/2015





tháng 8 16, 2015

tháng 8 12, 2015

Kỷ Niệm Chia Nhau

















gởi Trí

Đà Lạt chắc cũng buồn như Ba
khi biết con đi không có ngày về
Cây số Bốn mình chắc cũng buồn vô kể
con còn về đâu nữa để mà vui

Cha con mình sinh ra từ phố Núi
lớn giữa sương mù Đà lạt bốn mùa hoa
con dốc Ngô Quyền, thời Ba, còn đất đá
tới thời con, dầu hắc trải phẳng lì

chùa Linh Quang, thời Ba, phong rêu cũ kỷ
tới thời con, mái lợp tường xây
thôn xóm mình qua đổi đời khổ nạn
Ba vẫn thương hai tiếng khóc chào đời

tiếng khóc thời Ba, giờ trở chiều mệt mỏi
tiếng khóc thời con đang rộn trống chiêng khua
hai tiếng khóc đời giờ chia hai nửa
một nửa Ba, còn. Một nửa con, xa

mình Ba ngồi đây ngó trời đất lạ
nhớ năm tháng bên con cùng xóm xưa nghèo đói
bữa cơm trưa chia nhau, đậu phọng-dầu, kho keo
bữa cơm chiều sớt nhau, mắm-dầu-đường, kho quẹt

như đàn cá lòng tong Đập Ba Đa Thiện
Ba dắt bầy đàn tìm tới chốn nương thân
đàn cá đập tràn từ ra sông vượt cạn
mập mạnh trắng ngần trôi tuột hết rong rêu

giờ cá đầu đàn vảy vi rã rệu
con từng thay Ba chăm chút bầy đàn
mới nửa chừng giữa dòng đời con mắc cạn
mãi mãi không về hòa nhập bến sông xưa

Ba quá buồn đau khi con không còn nữa
Đà Lạt buồn. Cây số Bốn cũng buồn theo
mảnh đất chôn nhau cắt rún đói nghèo
cha con mình chia nhau quá nhiều kỷ niệm....

Hiên sau nhà Trí, 10/08/2015

tháng 8 10, 2015

Gắn Bó Một Đời Nhau

gốc chanh gốc ổi vườn sau
giàn lan cây cảnh ngó nhau héo xàu
cái sân gạch cũng bợt màu
cỏ hoa rũ rượi từ ngày con đi
Ba về ngồi chỗ mọi khi
góc sân thầm lặng đìu hiu dáng chiều
xưa thì vui biết bao nhiêu
nay thì ngồi níu buồn thiu thỉu buồn
cha con mình tự thuở giờ
đói-no-sướng-khổ có rời nhau đâu


nhớ hồi thương hải nương dâu
con buông trường học chạy ra trường đời
phụ Ba bương chải khắp nơi
kiếm cơm thời buổi đổi đời lầm than
cha con mình vượt suối ngàn
đãi thiếc Đa Thiện đào vàng Tà In
sơn lam chướng khí trùng vi
muổi mòng như trấu đỉa thì bu đen
gạo vo nước đục nổi phèn
cơm rau ghé chén mắm nêm ớt giầm
ngày đi bỏ vốn lấy vàng
ngày về sốt rét vàng da hơn vàng
thôi thì thôi tính mọi đàng
cha con mình nhập vô làng xe ôm
mượn vay hai chiếc Simpson
rú ga nhả thắng người ôm trả tiền
ngày thì đứng bến bên hiên
quán cà phê Mẹ dành quyền ưu tiên
ai kêu xe thì có liền
nắng mưa chẳng quản ngày đêm không màng
chiều hôm tìm đậu bến ngoài
gần bùng binh chợ có vòi nước phun
Ba bên này lạnh phát run
con bên kia lạnh áo trùm khăn sưa
hai cha con lén nhìn nhau
sương khuya ướt đẫm nỗi đau để đời
tháng năm nhớ mãi con ơi
thằng-con-thằng-bạn suốt đời của Ba


giờ con lạc tận cõi ngoài
dấu yêu xưa cứ để dành nhớ nhau
con đi đâu về nơi đâu
đừng quên một thuở bể dâu ngày nào
đường trần gian có là bao
một mai giao lộ nhập vào gặp nhau….

Đêm 09/08/2015
hiên sau nhà Trí














Buồn&Nhớ...