tháng 11 30, 2007

buồn chiều thị trấn


gởi anh Hàm, chiều thị trấn Krông Ana.


trưa nay cây Cải về trời
nửa vòng trái đất nghẹn lời rau Răm
Quyên Trần



Em ở đây ôm rét lạnh quê người
Thương cái lạnh của miền quê anh ở
Nhớ buổi em về chia thương chia nhớ
Đứng ôm nhau nghèn nghẹn nỗi mừng vui

Thị trấn chiều về mây bay buồn hiu
Cơn mưa chắn ngõ vào Thôn ngấn nước
Đường đất nhão bùn đi mau muốn trượt
May có anh để níu, giựt giữ thăng bằng !

Ngọn đèn dầu khiến cảnh nhà thêm lặng
Đêm miền cao thăm thẳm phát rợn người
Gặp lại nhau nơi cuối đất cùng trời
Chia chén rượu để tiễn người ly xứ !

Ly xứ gì anh ! Chỉ đời vay mượn
Sao bằng bên nhau nồng ấm tình quê
Mai em có đi thì cũng có về
Đừng nói tiễn đưa cho lòng thêm nặng

Rồi từ đó em dặm dài mưa nắng
Buồn lá thu vàng buồn nhánh sầu đông
Đời tất bật giữa đất người xao động
Mười mấy năm quên lú cả lối về !

Anh mỏi mòn níu gọi lời chân quê
Sao chú không về để đi đường trơn trượt
Để ngồi cùng anh chia nhau chén rượu
Lỡ mai kia mốt nọ, e muộn màng !

Anh ơi! Đất người nắng mưa ngày tháng
Trời quê hương em vẫn giữ trong lòng
Như giữ tình anh hẹn buổi tương phùng
Nhưng giờ đã muộn màng rồi ! Qúa muộn…

Không còn giữ, níu anh qua đường trơn ướt
Không còn ngồi bên nhau trời quê xưa
Không còn nắm tay anh chiều giăng mưa…
Thị trấn quê hương và đất người…Thăm thẳm….

Ngày nhận được tin em ngoái nhìn cố quận
Chỉ thấy mịt mờ cuộn dáng mây bay
Núi cách sông ngăn, em tìm không thấy
Chỉ thấy buồn thương nước mắt hai hàng..

Muộn màng rồi anh ! Quá đỗi muộn màng
Lời thơ em cũng quặn lòng se thắt….
Nước mắt rơi chỉ từ hai con mắt
Lời thơ rơi từ cùng tận nỗi buồn đau….

ngày nhận được tin anh mất 15/11/07
Mira Mesa 12:15 đêm