tháng 8 31, 2012

THÁNG TÁM, GIÃ TỪ


tôi từ tháng Tám ngó ra
thấy nguyên tháng Chín đi xa mới về
kịp vừa chiếc lá bên hè
rơi nghiêng xuống vạt nắng Hè dợm đi
không đi ở lại làm gì
đợi thời gian đuổi có khi mích lòng
thà rằng cứ chạy lòng vòng
giáp mùa đáo hạn thong dong trở về
kéo thêm vạt nắng rực Hè
ở chơi mấy tháng rồi hè nhau đi
nán lâu cũng chẳng ích gì
lại vương gió bấc mưa chì khổ thân…

chỗ tình thân nói thì thầm
mình ưng tháng Tám hơn ngần tháng kia
mai này về lại nhớ chia
phần nắng ấm, bớt phần kia, nắng hầm...


chia tay tháng Tám
31/08/2012

BẰNG HỮU MÙA TRĂNG XƯA


gởi Võ công Dụng ( tự Đạt ), Hoàng văn Đỉnh, Võ hoàng Paul,Huỳnh Minh, Huỳnh Sơn, Nguyễn vĩ Hùng, Trần Bình ( tự Sáu Tằng ),Cao Đúng, Nguyễn Hường, Đặng Cự, Lê Kháng,Trương văn Điểu, thằng em út Vũ văn Đàn….

mùa Trăng dưng nhớ lại mùa xa
mấy thằng bạn bên hiên nhà cũ
áo rách hở vai quần vá đụp
miếng mồi đưa cay gắp nhón nhén
chai rượu chung tiền mua quán xép
ký sổ hoài bà quán phật lòng
thời áo quần tơi cơm cháo lỏng
ta không khứng nổi mạnh thường quân
kẹt nỗi lòng ta còn quanh quẩn
một thời ngang dọc sông hồ xưa
thèm buổi bạn bè say nghiêng ngửa
hào sảng cười ran cuộc tử sinh
bể dâu thương hải đời say tĩnh
nhớ tháng ngày phiêu bạt sông hồ
gầy tiệc hiên Trăng ly rượu nhỏ
ngồi quanh ngó lại đã lưa thưa
đang thời đói khó cơm gạo bữa
bày ly rượu nhỏ ngồi bên nhau
ngày nào rượu chuốc mềm đêm thâu
giờ mới khều môi đà hết bén
miếng mồi gắp đũa còn rón rén
rượu không cạn ngọt hào khí xưa

nay khuất mây rồi Trăng một nửa
một nửa đời nhau rồi lạc nhau

một nửa còn đây gợi nỗi đau
hiên xưa níu nhớ mùa Trăng qua !
mùa Trăng dặm ngái rồi ngái tắp
bà quán ngày xưa thêm đường xa !
còn ta bương chải phương trời lạ
bỏ chốn quê nhà tìm quê mới
nợ rượu nợ đời còn trả nổi
nợ tình khó trả hết ngày xưa
bằng hữu ta ơi đừng nhín nữa
đừng nâng ly nhấp ít giữ nhiều
đừng nhín mồi như ngày sợ thiếu
thiếu gì đâu chỉ có thiếu nhau
những thằng bạn giờ giạt về đâu
bỏ vắng hiên xưa mùa đói lã
bỏ miếng rượu chia đời nghiệt ngả
bỏ miếng mồi gắp lạt đưa cay
ta ngồi đây chiều nắng mây bay
ngó hướng núi điệp trùng xa tắp
ngó lâu hoài mà không biết gặp
ở nơi nào Trăng của ngày xưa !

ở nơi nào trải nắng dầm mưa
thằng ở nhớ thằng về với Đất !...

Tháng 8 mùa Trăng 2012

tháng 8 30, 2012

TÀN PHAI MÙA DẾ


Chiều nay nhận được email của bạn đọc, ngoài mấy lời thăm hỏi dạo đầu, là phần nội dung chính :
“ Xin gởi đến anh vài thực đơn không mấy vui :
- Dế chiên bột.
- Dế nướng.
- Dế rang muối ớt.
- Dế kho tộ cơm niêu.
- Chả giò dế.
- Dế chiên giòn.
- Dế lột xác chiên bột.
- Dế sữa chiên bơ.
- Dế cuốn thịt ba rọi nướng.
- Dế kho tiêu.
- Gỏi dế với cóc xanh và xoài xanh.
- Dế cháy tỏi.
- Dế chiên trứng cút…
và còn nhiều món nữa mà đau lòng quá phải ngưng ngang…
Không biết những con dế của anh, của tôi, của một thời thơ ấu có qua được mùa dế đá hay đang trong chảo trong nồi !...
Chắc cũng vì cuộc sống khó khăn nên mới nên nổi vậy !. Tôi thà đói khát nhịn thèm chắc cũng không, không bao giờ, ghé miếng tuổi thơ đâu !
Cám ơn anh, qua thơ văn, đã cho tôi tìm lại phút giây xưa….”


Ông bạn này vào đề phát hỏa với hàng dọc thực đơn dành cho Dế khiến tôi cũng tá-hỏa-tam-tinh, lòng hụt hẫng chơi vơi. Buồn đau nhói quá !
Tôi cũng như bạn, làm sao mà ghé miếng tuổi thơ cho đặng !
Đọc email của bạn nhiều lần, lên gô gồ thấy y lời bạn nói. Tôi mất ngủ một đêm. Ngặt nổi đêm khuya sương nghe tiếng Dế lại thêm trẳn trọc.
Nằm thức gần trọn đêm lại nhẩm câu Thơ, nhẩm Thơ là không ghi trên giấy không gỏ máy, chỉ nhớ thầm.
Bài Thơ này tôi sẽ gởi cho bạn, người bạn ( tôi nghĩ cũng có một thời ) đã từng thức sớm đội sương đi rình hang Dế, đào Dế, nuôi Dế, đá Dế, cười vui khi Dế thắng, buồn ( không biết là có khóc ròng như tôi không) khi Dế ê càng thua chạy dài dài…
(những câu chữ ngắn gọn chỉ có người yêu Dế mới hiểu, người chưa từng có một thời với Dế thì chỉ bình tâm háo hức gọi một dĩa…)

GIẬT MÌNH CON DẾ NẲM TRONG CHẢO

hôm qua tôi nằm trằn trọc lắng nghe tiếng dế xót lòng nghe gió mùa xưa lồng lộng trôi giạt mảng trời ấu thơ.

mảng trời có con dế nhỏ bình an giữa nhúm cỏ xanh dế ơi ăn nhiều cho mạnh mai còn đọ sức đọ càng.

những con dế lửa dế than gáy ran một thời tiểu học còn nhớ nhiều lần tôi khóc khi nhìn con dế nằm đơ.

con dế viết lại trong Thơ nhẹ nhàng hơn con dế đá đau lòng nói chi cho ngạ khi nâng con dế sứt càng.

còn nghe tiếng cười chiến thắng nghe thêm tiếng gáy râm ran tôi nghẹn nỗi buồn vô hạn người thua dế bại xuội lơ.

những con dế ngày ấu thơ níu nhau kỷ niệm trong đời đôi khi có khi sầu muộn miên man nhớ lại bớt sầu.

dù đi đâu lạc về đâu vẫn rưng rưng mùa đá dế vẫn giữ hương tình quê Mẹ mùa ơi mùa dế ngày xưa.

đường xa bỏ lại nắng mưa e bợt phai rồi lối cũ ngày thơ lâu rồi cất giú tới giờ lòng cứ ngẩn ngơ.

cố quên mà sao cứ nhớ vẫn còn chưa hết ngỡ ngàng con dế bình an trong hang giờ đây vô nồi vô chảo.

dẫu khó khăn đời cơm áo nỡ nào xóa dấu tuổi thơ lửa than đốt cháy ước mơ
thiệt lòng tôi đau xót lắm.

đi xa lâu rồi gởi gắm rưng rưng nỗi nhớ quê nhà tuổi thơ có con dế đá đâu phải con dế chiên giòn….

30/08/2012

















tháng 8 26, 2012

ĐÊM GIẬT MÌNH NGHE TIẾNG DẾ


đêm giật mình nghe con dế kêu sương
nhớ quá ngày xưa một thời Xóm nhỏ
lòng cứ nôn nao theo từng vạt cỏ
tiếng dế kêu sương tới tận quê người

đất trời đâu thì cũng giống nhau thôi
chỉ có niềm riêng mổi thời mổi khác
nghe tiếng dế kêu bên trời quê lạc
nhớ vô cùng tiếng dế gáy hồi xưa

đi lâu quá bây giờ không biết nữa
đồi Trọc sau nhà hang dế có nhiều không
hay đã tang thương dâu bể chất chồng
dế cũng theo người đi xa mất biệt

lon sữa bò trống không buồn da diết
đâu thấy con nào là dế lửa dế than
hộp giấy võ đài cũng buồn vô hạn
không còn nghe ran tiếng gáy đọ càng

đi càng dưới hay càng trên xả láng
cắn nghiến đẩy nhay cứ tùy cơ ứng biến
vỏ chuối vỏ khoai võ gì không cần biết
cứ cuối cùng thắng gáy thua thì chuồn

người xưa nói thắng bại là chuyện thường
đây không chuyện thường nghen là chuyện lớn
con dế thằng thua cứ chạy lòng vòng
thằng dế thắng gáy còn hơn con dế

mấy thằng xúm quanh gáy trời muốn bể
tôi thằng dế thua buồn tới nổi bỏ cơm
ơi những nỗi buồn rớt quanh Làng quanh Xóm
giờ xa Làng xa Xóm lại buồn thêm

đêm lạc trời quê nghe tiếng dế quen
bồi hồi nhớ con dế than dế lửa
nhớ tới chén cơm mùa xưa bỏ mứa
con dế ê càng ngày đó núp quanh đây !...

Phòng Văn, khuya 26/08/2012

tháng 8 24, 2012

BÔNG HỒNG THÁNG BẢY


gởi Mạ của con

quê nhà mình giờ tháng Bảy mưa Ngâu
tháng Bảy ngày Rằm bông hồng cài áo
Ngài Mục Kiền Liên đang chạy đôn chạy đáo
cứu Mẹ già sa địa ngục trầm kha

chàng Ngưu Lang cũng đang thời nôn nả
chờ tới giờ Ô Thước bắt nhịp cầu
lâu quá rồi lâu chịu tình chi thấu
gặp lại đầy tình Chức Nữ- Ngưu Lang

chuyện kể hồi xưa thiệt buồn vô hạn
bên thì tình bên thì hiếu hai đàng
tôi cứ đồng cân so bì hai hạng
thua Ngài Mục Kiền Liên hơn đứt Ngưu Lang

bởi tôi vẫn còn em dù đời đã sang trang
vẫn nắm tay nhau đâu chờ tháng Bảy
bởi tôi mồ côi hồi mới ba ngày
đâu biết Mẹ tôi hiền dữ chi đâu !

chỉ nhớ Mẹ ơi !. Mẹ mình yêu dấu
khi Mẹ bỏ con đi con chỉ mới ba ngày
con lớn mồ côi tới tận hôm nay
tóc đã pha sương thèm cài bông hồng đỏ

chỉ thèm rứa thôi mà mần chi có
mấy chục năm rồi bông trắng cứ ngẩn ngơ
thấy bông đỏ lại rưng lòng nỗi nhớ
răng Mạ không về cài bông đỏ cho con

Mạ không về nên tháng Bảy buồn hơn
con lại làm Thơ nhớ hoài tới Mạ !....

tháng Tám quê xa, tháng Bảy quê nhà, 2012






tháng 8 20, 2012

CHỈ CÒN THƠ !


ta ngồi lặng với Phòng Văn
khuya rồi khuya tận đất ăn vạ trời
nghe con dế hát dỗ đời
nghe hiu quạnh dẫu không mời mà hiu
nghe ta lặng nỗi liu riu
ngó quanh cũng chỉ buồn thiu một mình
một mình chọi cõi lặng thinh
chỉ còn Thơ giữa rộng rinh đất trời
em đang sâu giấc thở đời
( sáng mơi còn dậy gọi mời áo cơm )
thôi thì em ngái cho ngon
còn ta đang lỡ thả hồn theo Thơ
một mai một lúc không ngờ
sợ không còn dịp bỏ Thơ cho đời
khi về với đất xa trời
chỉ còn Thơ ở lại đời, ta đi !...


Phòng Văn, khuya 20-08-2012

CHIỀU GHÉ GIÒN TAN !



gởi con, Diễm


cô Ba đưa cô Diễm
ghé nhà ăn cơm chiều
tưởng Mạ nấu bún riêu
mà té ra không phải
Diễm lâu rồi về lại
ôm Mạ rồi ôm Ba
nhà nhiều người đi xa
thiếu vòng ôm gặp lại

mà té ra không phải
món cá chiên da giòn

rộn rả tiếng cười con
vẫn giòn như ngày đó
Ba ít ăn ngồi ngó
vui quá cũng lười ăn
thấy mấy cháu lăng quăng
cũng đủ rồi no đủ
có điều Ba cất giú
cái đầu cá giòn tan
thèm ưng mà không đặng
răng cỏ giờ nghỉ hưu

may có con tới cứu
Ba ngưỡng mộ vô cùng

thấy con nhai rùm rụm
Ba khoái tỉ quá chừng
con Ba dẫu có ưng
cũng giành khều thịt nạc
miếng xương giòn chừa nhác
không rùm rụm như con
nì, hai đứa xí xọn
một đứa thèm giòn lườn
một đứa thèm giòn xương
Ba thì giòn chi nữa
chiều ăn no một bữa
thêm sức mà thức khuya
nói thiên đàng chi địa
có nhắc nhớ chiều nay !

Diễm về ghé qua đây
Ba nhường con đầu cá

miếng xương giòn chi lạ
Ba giòn rụm theo con
mai mốt rồi mai mỏn
con nhớ về thăm Ba…

chiều 17/06/2012



tháng 8 17, 2012

MÙA TRĂNG


Tháng Tám ngó Trăng mà ràn rụa nỗi nhớ một thời. Em một quảng đời tôi ngồi lớp thuở học trò mỗi chiều tan học. Chỉ một con đường rất ngắn, từ cổng Trường qua ngang đường Hùng Vương là tới khu chung cư. Nhà em trong đó. Chỉ một quảng đường rất ngắn em đi mà có tới mấy thằng ( mắc dịch) theo em. Riêng có thằng tôi (mắc tình) cũng theo em về chiều tan học.
Tôi, thì chỉ tới ngả tư là ngừng , bỏ em, đi dọc theo Hùng Vương về phố. Nhà tôi ở phố nên tôi về. Chỉ còn mấy thằng ( mắc dịch) theo em, không biết tới lúc nào mới chịu quay ngược về Hùng Vương, về lại phố. Nhà tụi nó cũng ở phố, xa nhà xa em.
Có lần, bỏ em, đi dọc Hùng Vương về phố thì thấy em, một thoáng, quay lại nhìn. Mấy thằng ( mắc dịch) khựng lại, len lén trừng nhau, dò hỏi nhau.
Đố tình bướm hoa xưa trong một thoáng em quay nhìn lại, là nhìn ai !
Không phải nhìn mấy thằng (mắc dịch) đâu mà nhìn tôi ( mắc tình) !.
Từ đó, ngược đời, em riết theo tôi khóc cười tình hoa bướm học trò.
Lâu quá rồi lâu, tình cờ, em đọc bài viết này, có …
Chỉ nhắc nhớ lại khi nhìn Trăng tháng Tám.
Cố quận rồi !. Cố nhân ơi !...

mùa Trăng tháng Tám


tháng 8 16, 2012

MỘT THỜI XA NGÁI


lâu lắm rồi bạn nhắc quê xưa
có Xóm nghèo quanh năm lam lũ
hồi hai đứa một thời rất cũ
giờ ngó nhau đồ cổ còn gì !

sân ga đời dõi cuộc chia ly
bạn với ta đang chờ chuyến cuối
có vẫy tay xin cứ mĩm cười
đời hữu hạn vui buồn bỏ lại !

ngó rưng nhau nhắc thời xa ngái
con chuồn chuồn mỏi cánh ven hồ
con dế kêu sương bên lùm cỏ
con chim còn ngái ngủ chưa bay !

thuở ấu thơ quặn xót quanh đây
bạn nhắc thêm cho ta xót với
Xóm nghèo xưa vói hoài chưa tới
buổi đi xa còn gói đem theo !

để mổi lúc lòng rưng nhủng nhẽo
thèm bày ra dỗ ngọt hồi xưa
bạn với ta một thời trang lứa
nhớ rồi quên chắc cũng một hùa

bạn cười xoe râu bạc trúng mùa
vuốt nhẹ cái chắc ùa tới Xóm
thời mới đó mình còn trẻ mỏn
tới thời nay già móm nhớ quê

tới thăm bạn chiều ơi quạnh quẻ
ta đem theo nỗi nhớ cưa đôi
bạn cầm đi đừng thèm buốt nhói
lặng thầm nhau xa ngái một thời …

Phòng Văn
16/08/2012

tháng 8 15, 2012

TRĂNG THẦM


em giờ đâu rồi không về coi tháng Tám
có con Trăng huyền hoặc dọi mùa xưa
đêm mái Đình cong che vầng Trăng một nửa
một nửa theo em óng mượt tình tôi

thời mới biết yêu tình chưa biết nói
chỉ nhìn nhau thầm lặng góc sân Đình
những mùa Trăng thương quá cứ làm thinh
tội nghiệp trái tim tìm yêu thêm nhịp đập

tuổi mới bây nhiêu đã sa đà nghiện ngập
cơn nghiện tình không cai nổi đâu nghen
mấy anh lớn nghiện tình trái tim sài đẹn
mấy chị lớn cũng ể mình cơn bệnh trầm kha

thấy vậy rồi mà cứ đeo không thèm nhả
sài đẹn vì em thì tôi đây không sợ
sách vở nói yêu nhau từ duyên nợ
không nợ tình cũng nợ cái liếc nhau

thuở liếc tình em mắc cở cách gì đâu
may mà có mây che vầng Trăng một nửa
em không thấy hay cố tình không biết nữa
giả bộ nhìn Trăng rồi khẽ liếc nhìn tôi

hai cái liếc thầm chập vô nhau sáng chói
tầm cỡ Trăng Rằm ngó bộ cũng còn thua
sách vở (lại sách vở) nói khi thấy nhau nhóe lửa
là thế nào tiếng sét cũng nhào vô

mình thấy nhau Trăng sân Đình sáng tỏ
có lửa khói gì đâu sấm sét gì đâu
chỉ cảm thấy có chút gì yêu dấu
bám sương sương trên đôi mắt liếc thầm

chỉ ngần đó cho mùa Trăng tháng Tám
lâu lắm rồi Trăng cũ lạc trời xưa
khi em biết phấn son tìm nhau nhóe lửa
tôi đã đi xa rớt lại cái liếc thầm

em có lượm được không mà lâu lắm
tôi không nghe ai đó nhắc Trăng xưa
có phải mây che vầng Trăng một nửa
cái liếc thầm tôi em bỏ lạc đâu rồi !....

mùa Trăng tháng Tám 2012

tháng 8 13, 2012

BUỔI CHIỀU NGỒI NHỚ


gởi Út

viết bài Thơ này gởi riêng cho Út
gởi mấy tháng Hè con về với Ba
trưa nay con đi cho kịp đường xa
chiều nay Ba về kịp ngồi hiên trước

vẫn chỗ thường quen nhớ thương xuôi ngược
như hồi vẫn ngồi nhớ anh Tư Đào
ơi chiều nay nỗi nhớ cứ nôn nao
nhớ Út quá Ba làm Thơ cho dịu

trời nắng nóng khiến hồn Thơ muốn xỉu
may mà hiên có gió Biển ghé thăm
may nỗi nhớ của Ba chưa khô hạn
vẫn có bài thơ dành riêng cho Út

mới tuần trước còn lò than đỏ rực
biết Ba giống Trương Phi ngáy sấm rền
Út giăng cho Ba một túp lều riêng
ý là để đừng làm phiền hàng xóm

thời gian rồi đi tháng ngày rồi mỏn
ba tháng Hè qua chưa kịp ngáy khò
con đã lên xe nhập dòng xa lộ
cho kịp ngày mai níu lòng sách vở

bỏ nắng lại hui lòng Ba nỗi nhớ
chiều một mình ngồi ngó dáng mây bay
hiên trước nhà cứ chờ hoài không thấy
tiếng xe con về đậu ghé bên sân

vậy là đi rồi để chiều bâng khuâng
Ba vẫn ngồi đây ngó hoài không thấy
chỉ thấy trời chiều gió đuổi mây bay
chỉ thấy Ba ngó quanh đời hiu quạnh

con đi rồi chiều đi rồi sương lạnh
ngồi thêm chi cho quạnh quẻ một mình
nhà vắng con rồi nhà cũng lặng thinh
Ba lại đêm khuya phòng Văn đối bóng

bài Thơ chiều nay viết mãi chưa xong
khi nỗi nhớ cứ hành đau câu chữ
khi Út xa nhà bỏ quên đủ thứ
ai dè đâu lại bỏ nhớ cho Ba…

Hiên trước sân nhà
chiều 12/08/2012

















tháng 8 07, 2012

MẤY NGÀY RONG CHƠI


ta quanh năm suốt tháng đi cày
một tuần chỉ có một ngày, quởn
ngồi làm Thơ cho tình mau lớn
không làm Thơ thì ngồi làm thinh

ngồi làm thinh là ngồi một mình
ai cũng cày trúng ngày ta nghỉ
ai cũng nghỉ trúng ngày ta đi
cày trật đường hóa ra bù trất

cô Út nói Ba chi tất bật
để con lo chương trình nghỉ Hè
Ba bỏ cày mấy ngày cho khỏe
ngồi làm thinh không tốt đâu a !

mới có dịp vô rừng giăng Trại
nhóm lò than cười nói thả giàn
con với cháu vây quanh bầu bạn
ta rồi ăn rồi uống đã đời

ngày thả cần ngó nước ngó trời
ngó đàn cá lượn qua lượn lại
chẳng con nào thèm chơi trò dại
rốt cuộc ngồi chỉ nắng hui da

mấy đứa cháu cầm cần ghé qua
Ôn nhìn cháu lắc đầu cười gượng
cái cần câu xem ra cũng ngượng
để cái phao trôi nổi buồn thiu

đêm lò than nồng ấm reo vui
trái bắp nướng gọi mùi hương cố
củ khoai lùi lang thang nỗi nhớ
ngồi bên nhau nhắc chuyện lâu rồi

vĩ thịt đang trở màu chín tới
nồi xôi hong thơm ngát ruộng đồng
ta ngồi giữa đàn con cháu đông
chỉ nỗi vui thôi mà no ứ

mấy ngày rong chơi vầy cũng đủ
được nắng hui da được vui no
ngồi nồng ấm bên lò than đỏ
có cháu con quấn quít bên đời…


Hồ Dixon, sáng 05/08/2012

tháng 8 01, 2012

CỐ HƯƠNG



gởi tặng Dixon Lake, như là hương cố


mai về thăm lại chốn xưa
câu Thơ mát rượi giữa trưa núi rừng
lò than giạt khói thơm lừng
miếng đưa cay nhớ canh chừng vừa than
gió đang giú khói trên ngàn
nắng oi tháng Tám muốn tràn vô đây
mát lừng dựa dưới tàng cây
hong câu lục bát chờ xâu thịt lùi
có thêm hương lửa dậy mùi
Thơ rơi câu chữ mía lùi ngọt thanh
khoái con chim nhẹ chuyền cành
nực con Sóc cứ ngó giành miếng ăn
về đây núi thấp trời gần
hít vô hương đất thở ra hương trời
cỏ cây thơm ngát hương đời
gió mơn dịu nỗi rã rời bon chen
lâu rồi lâu quá tưởng quên
nay về lại chốn đã quen lắm rồi
câu Thơ lạc giữa cảnh đời
cũng xâu thịt nướng đất trời Dixon
tưởng xa mà hóa là gần
chọn vần lục bát ghé rần lửa than
xin thưa bỏ phố lên ngàn
là ngồi chia ấm với đàn cháu con…

nếu mai mai nữa không còn
thì thôi ghém lại nóng giòn câu Thơ…

01/08/2012