tháng 1 30, 2009

KỶ NIỆM NGÀY XUÂN


nhớ một mùa Xuân xóm nhỏ

nồi bánh Tết thơm hương nếp ruộng đồng
củi dẻ Nâu đượm than hồng cuối Chạp
em chắt nước vần nồi xôi vừa cạn
đêm cuối năm ngồi canh bánh đầu năm

lửa reo vui hòa tiếng pháo xa xăm
vỉ thịt nướng trở màu, thơm vị sả
đón dĩa xôi từ tay em vồn vã
đền công anh canh bánh Tết nhà em

em làm chi khách sáo quá, không nên
cứ như thể anh là người xa lạ
xa lạ gì em! Sao bày vẽ quá
quen lâu rồi chớ phải mới đây đâu !

đã nắm tay em, nắm thiệt là lâu
nhưng chưa dám hun bởi còn mắc cở
nếu quả thiệt tình mình là duyên nợ
thì trước sau em cũng nợ theo anh

đêm cuối Chạp nên chi trời se lạnh
càng về khuya sương rớt hột bên hiên
thoảng đâu đây mùi trầm hương hòa quyện
nghe nôn nao không khí Tết ùa về

chẳng hẹn nhau, hai đứa cùng liếc khẽ
anh rụt rè nắm lấy bàn tay em
những ngón tay tìm những ngón tay quen
cái siết nhẹ mà sao tim đập mạnh !

đêm cuối Chạp dẫu tiết trời se lạnh
mà lòng anh ấm lắm, nụ-hôn-đầu
đừng giận gì anh nghe em yêu dấu
dấu môi hôn dính mỡ đầy má em !

em khẽ khàng lấy khăn tay lau nhẹ
chúm chím cười đôi con mắt có đuôi
còn cười chi cho lòng anh bối rối !
tự trách mình vụng dại quá đi thôi…

mấy mươi năm anh còn giữ trong đời
nụ-hôn-mỡ làm lòng anh ngượng chín
cũng chẳng thể quên làn da mát mịn
cảm giác đầu từ một nụ hôn em…

Không có nhận xét nào: