tháng 6 14, 2008

BA


nhân ngày Father's Day

Trời trở tiết thấy Ba rất mệt
Vết thương xưa xé lại nỗi buồn
Ba ngồi lặng nhớ hoài không hết
Những oan khiên nghiệt ngã chất chồng

Tuồi thanh xuân chìm lửng theo dòng
Thời gian trổ thêm màu tóc trắng
Đôi kính mờ theo ngày tháng mỏn
Đời ngắn dẩn từ những vết nhăn

Nỗi đau xưa chừng vẫn chưa khuây
Còn giữ níu chuổi dài kỷ niệm
Hai-mươi-tuổi Ba vào chiến trận
Vết giày saut in dấu mọi miền

Những người bạn chiến trường năm cũ
Nay không còn gặp lại từ lâu
Để thêm nặng lòng người ly xứ
Thêm nỗi buồn chia cảnh bể dâu

Ba vẫn giữ chuyện đời thầm lặng
Lạ phương trời lạc dấu quê xưa
Nỗi đau riêng quyện theo ngày tháng
Trải mưa phai nắng dọi bốn mùa

Trời quê hương dặm ngàn xa biệt
Núi sông xưa níu nỗi niềm riêng
Con cá sông không quen vùng biển
Con chim rừng lạ cảnh thảo nguyên

Mảnh vườn sau Ba ngồi tượng đá
Nhìn tháng ngày lần lựa chen nhau
Tay thương tật mướt màu xanh lá
Lòng tang thương trĩu nặng trái sầu

Chiều tím thẩm phương trời cố quận
Phía mờ xa sông núi chập chùng
Dáng Ba ngồi âm thầm sầu lắng
Con lặng nhìn, nước mắt rưng rưng…

tháng 6 06, 2008

TÌNH YÊU KỶ NIỆM


buồn rưng nỗi nhớ thương em
nhớ em ngày đó mắt hoen lệ buồn
chia tay nhau giữa hoàng hôn
ngả ba Mả Thánh gió trườn ngược xuôi
bến xe Lam bỏ chỗ ngồi
em về nghen để Mạ chờ Mạ trông
Mạ nhìn mắt liếc, mắt lườm
làm như anh chỉ là phường bướm hoa
yêu em, anh rất thiệt thà
tới như cả nụ hôn, là, rất hôn
chỉ từ nỗi nhớ, không hơn
làm chi tới nỗi đã cơn ái tình
em về đi, chỉ một mình
anh không đưa sợ Mạ rình, ngó theo
tình anh Xóm nhỏ Quê nghèo
trái tim anh cũng theo về với em
mai kia mốt nọ có thèm
anh làm Thơ rủ em về với nhau

bây giờ, em có quên đâu !
hôn câu lục bát qua cầu gió bay…

BUỔI SÁNG MƯỜI HAI












sáng đi qua ngõ trúc đào
thấy em đứng giữa ồn ào sương mơi
giọt còn đọng giọt còn rơi
giọt nương mái tóc bóng ngời tình tôi
ngó nhau như thế đủ rồi
đủ rồi cho cả một đời thấy nhau…

ĐỨNG GIỮA CHIỀU ĐỜI







đứng đây ngó đất ngó trời
ngó quanh chút nữa thấy đời hư không
thấy mình vẫn cứ lông bông
tóc râu mặn muối nỗi lòng cay tiêu
cũng may còn lại ít nhiều
mấy vần thơ lạc giữa chiều phù vân…

CŨNG ĐÀNH









cũng đành
lỗi hẹn thôi em
phố xưa dấu cũ dẫu quen tháng ngày

cũng đành
quên nhớ đong đầy
trong anh và cả trong quay quắt buồn

cũng đành
là hạt mưa sương
rơi trên phiến mỏng đời buồn của em

cũng đành
làm kẻ không quen
mai kia mốt nọ có phiền gì nhau !

cũng đành
nước chảy qua cầu
nắng mưa ôm nỗi-tình-sầu. Buồn chưa !...

ĐIỆU BUỒN THÁNG, NĂM


buổi chiều một góc hiên quen
mà quanh đây vẫn lãng quên tháng ngày
bạn bè lạc cuối chân mây
đứa đi đứa ở đứa quay-mặt-đời
cứ cho vật đổi sao dời
để thiên thu lặng giữa lời biệt ly !
ta từ thưở ấy ra đi
buồn ơi nhớ cảnh chia ly thiệt buồn
một mình giữ níu hoàng hôn
hiên-đời-ta có nỗi buồn nào hơn

chén chia nhau buổi đói cơm
nay ai chia nỗi buồn đời ly hương !...

ĐIỆU BUỒN TÌNH YÊU


bây giờ tôi ở trời tây
ăn năm độ nhật uống ngày vãn niên
còn lưa lại chút ưu phiền
dành trăm năm lạc tới miền cỏ hoa
dẫu gì thì cũng đã xa
tựa như dòng nước phù sa lở bồi

thôi em buồn thế đủ rồi
buồn thêm chút nữa tơi bời thêm ra !...