tháng 10 31, 2013

TỪ GIÃ THÁNG MƯỜI


 


 
 
 
 
 
 
 
 
tháng Mười rồi cũng đi qua
dùng dằng chi cũng sắp xa nhau rồi
hôm nay đứng giữa chiều trời
ngó mê vạt nắng tháng Mười nắng ơi !...

chiều 31/10/2013

HÔM QUA BẠN HỎI


vấn: bạn thường làm gì
nghỉ hưu rồi rảnh rỗi
ngày đi ngày han gỉ
tháng đi tháng bợt trôi

đáp: mổi ngày làm Thơ
không Thơ thì làm thinh
nỗi quên trộn nỗi nhớ
nói chung, chỉ một tình

 
một tình khua chén đũa
một tình ngồi làm Thơ
một tình mình ngang ngửa
ngưỡng mộ mình tự do

khát thì tìm cái uống
làm thì tìm cái làm
muốn thì tìm cái muốn
đói thì tìm cái ăn

vậy thôi là vậy thôi
vấn đáp chi cho xuể
nay bạn hỏi không nói
e thất lỗi trăm bề

rồi chia tay nắm tay
bên hiên chiều nắng quậy
tuổi về đời đã vậy
ta về hưu phần ta

bạn về hưu phần bạn
quỷ thời gian hữu hạn…

National City, trưa 27/10/2013

 

MỘT THUỞ THƠ CÒN ÔM SÁCH VỞ


 gởi(nhiều là nhiều)em một thời tình sách vở

thiệt ngưỡng mộ mấy tay làm thơ tình
chữ dùng văn hoa lời thì tha thiết
đời có thơ không mà trong Thơ da diếc
thiệt lòng chưa hay gỗ tốt nước sơn !

ta vốn nòi tình làm Thơ rất sớm
thời học sinh đốn ngả được mấy em
có điều lời Thơ dùi đục mắm nêm
em ngả chút thôi vội đứng lên đi tiếp !

vội tới nỗi ta rượt theo không kịp
giận mình sao không tô-lục-chuốc-hồng
Thơ chẳng có nợ nần từ cuộc sống
thì cứ văn hoa bay bướm mất gì đâu !

ai cũng thích lời bướm hoa bóng bẫy
khi vận vào Thơ thêm mật ngọt chết ruồi
ta thiệt không ưng thấy con ruồi chết đuối
nên suốt đời Thơ chỉ Thơ cơm nguội !

tới tận giờ cũng chẳng hề tiếc nuối
bởi thiệt lòng đâu chải chuốt làm chi
Thơ đôi khi mượn văn hoa chút ít
cũng đủ ngượng mình hòa nhập cách gì đâu !

đời người sống lâu dòng Thơ chảy lâu
ta vẫn làm Thơ như hồi ôm sách vở
vẫn dòng chảy một thời tình yêu dấu
rượt mấy em hoài ta không nỡ bỏ Thơ !

dù mấy em giờ người đi kẻ ở
e cũng như ta già khú một đời người
nhưng có lúc một mình ngồi nuối nhớ
thấy như mình trẻ lại thuở đôi mươi !

khi trăng hoa đòi lại một kiếp người
khó đứng khó đi chỉ ngồi ôm hoài niệm
em thấy sao những bài Thơ cơm nguội
có ưng lòng thương lại nỗi tình quên…..

Hiên Trăng cuối tháng 10/2013

 

tháng 10 30, 2013

CHÂN THẬT MỘT ĐỜI THƠ


 

 
 
 
 
 
 
 
 
 

gởi Hoàng Định Nam

Thơ cũng như tô Phở
lạt,  nêm thêm nước mắm
mặn, thêm chút nước thô
mặn lạt, huề, thấm, đậm…

ta làm Thơ không tìm dáng đứng
chỉ lang thang qua các diễn đàn
cả những con đường ta thường lang thang
cũng lạ mặt với dáng người thất thểu

đời có gì đâu đời đôi khi rất tếu
diễu cười thằng cứ rong ruổi khơi khơi
khi mùa Thu về chợt thấy lá rơi
cứ thử rong coi dáng chiều lá rụng

khi Đông về phong rêu chết sững
cũng ruổi coi chơi chết sững cỡ nào
chết cơ hàn hay chết vì phiền não
dẫu dáng chết nào cũng bỏ dương gian

nay còn bám lẽ đời thường hữu hạn
ta chẳng cao sang cũng chẳng nghèo hèn
chỉ nghiệt cái là Thơ như bám rể
vẫn cố miệt mài như tằm ăn Dâu

như bướm như ong cứ bay rồi đậu
bướm tìm hương hoa ong tìm nhụy mật
ta một đời tìm cái còn cái mất
bỏ trong Thơ coi sắc tức thị không

dẫu muốn sắc thì e đời vốn không
đâu dành chỗ cho dòng Thơ ở đậu
tới lúc người Thơ chịu đời không thấu
thì cứ đi thôi chỉ còn Thơ ở lại….

Hiên Trăng 30/10/2013

THU XA


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

gởi Dã Qùy 

vạn dặm đường vẫn tìm tới đây
chiều thu Houston mưa nhẹ bay
chuyện chưa hâm nóng thời khốn khó
hiên nhà se lạnh lời chia tay !..
 
Houston, chiều 18/10/2013

tháng 10 24, 2013

KHI QUA VÙNG NÓNG LẠNH




 
 
 
 
 
 
 
 


gởi các bạn đêm Houston

 ừ thì chiều đó Houston
hình như có trận mưa hôn mặt đường
gió về hậm hực mười phương
hàng phong linh réo giận buồn gió mưa

ta từ Dallas giờ trưa
đến Houston chiều vẫn-chưa-muốn-chiều
tình riêng chỉ có bấy nhiêu
tới đây bỏ ít lấy nhiều nơi đây

buổi đêm gọi chỗ xum vầy
miếng khô hạn miếng tràn đầy tình ơi
lâu hung rồi lắm lâu rồi
bạn lo sắp sẵn chỗ ngồi gần nhau

gần nhau không đặng gần lâu
rồi mai tới mốt có đâu ngồi hoài
mai ta lại phải đi rồi
bày thêm cho bạn chỗ ngồi trống trơn

bao giờ về lại Houston
ta không biết nữa cũng không hẹn gì
cứ đi khi có dịp đi
bộn bề chi hẹn hò chi cho phiền

gặp nhau một bữa đỡ ghiền
chưa phê nhưng cũng đủ hiền hữu ơi
nắm tay nhau cũng thỏa rồi
đòi chi ham hố cứ ngồi bên nhau

mai về lại chốn nương dâu
bạn ngồi lại chỗ nát nhàu tang thương
tụi mình cuối đất cùng đường
thương nhau quá cảnh đoạn trường ly hương…

Houston, đêm 18/10/2013

 

 

THƠ Ở HOUSTON




gởi Trung

mùa Thu vẫn nắng với Houston
chiều ngồi Hiên sau không cảm lạnh
Trung nói anh đem từ San Diego
bỏ xuống nhà em nhiều vạt nắng !

ừ nhỉ, nói chơi mà như thiệt
mùa Thu sao vẫn thấy như không
chắc là mấy năm dài xa biệt
chú để dành anh độ ấm nồng !

nói qua nói lại cho vui vậy
ngó quanh cây cảnh có vui đâu
lá bắt đầu se mình giận lẩy
hoa cũng hùa theo bợt hết màu !

chú nói ông Trời đây khó tính
khi lạnh nhức xương nóng nhức đầu
anh qua trúng dịp ông vui tính
anh em mình được ngồi Hiên sau !

chú nói sao thì anh nghe vậy
một chỗ ngồi đâu cũng chỗ ngồi
quan san muôn dặm đường xa ngái
ngồi chỗ gần nhau đã thỏa rồi !

mai anh đi rồi buồn gởi lại
chú vói buồn theo chi thêm buồn
đã nói tình anh em nhớ mãi
thì đó Hiên sau mình từng ngồi…

Houston, chiều 19/10/2013

tháng 10 23, 2013

TA SẼ ĐỌC BÀI THƠ CHIỀU GẶP BẠN


 

 
 
 
 
 
 
 

gởi Vi Thể, Việt, Ngoạn, Đức

bạn học cũ ngồi bên nhau không cũ
vẫn mới như trang vở ngày tựu Trường
Ngoạn nhắc câu dâu bể tang thương
tưởng không gặp nhau bây giờ lại gặp

sau nhà Việt mưa ngấn buồn Dallas
ngồi lai rai chờ Đức cũng hơi lâu
Thể nôn nóng cứ hối mình ghé đũa
món Bê thui Dallas đãi bạn hiền

chiều quê xa mưa nặng giọt bên hiên
giọt ngắn dài nhớ mùa mưa cố quận
cố quận giờ thêm da diết bâng khuâng
khi nhắc nhớ thuở Trường xưa bạn cũ

những chặng đường cuốn theo dòng mưa lũ
đời loanh quanh đủ mỏn một kiếp người
bảng phấn ngày xưa cũng bợt phai rồi
mái tóc thanh xuân muối giành tiêu mặn chát

gặp lại bạn khi ghé về Dallas
ngồi bên nhau nồng ấm một chiều mưa
ơi chiều mưa ôn nhớ chuyện ngày xưa
ta phải giữ suốt chặng đường ly xứ….

Arlington, Dallas chiều 15/10/2013

HÌNH ẢNH

                                     Đầm ấm không khí gia đình khi ghé Houston, Texas

HÌNH ẢNH

                                            Ấm nồng tình bạn khi đến Arlington, Dallas 

tháng 10 10, 2013

THÀNH PHỐ BUỒN



 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 


bao giờ em về thành phố nơi anh ở
đi qua những con đường anh đã từng đi
thở không khí trong lành
nhìn hạt sương long lanh
co người vì rét lạnh
như những buổi sáng anh thường, như thế

bao giờ em về uống giùm anh ly cà phê đen
nhìn mặt hồ phẳng lặng
ngẩng trời xanh, rất xanh
hương cà phê tản mạn
thơm ngát vị tình yêu
như những buổi chiều anh thường, như thế

bao giờ em về với phố đèn đêm vàng úa
mặc chiếc áo laine quấn khăn che cổ
ly sữa đậu nành nóng
trái bắp nướng mỡ hành vàng óng
bình an cạp thản nhiên nhai
như những buổi đêm anh thường, như thế

bao giờ em về nhắn tin anh biết
để anh gởi món quà
gởi thêm tình người xa xứ
bởi thành phố nơi anh ở rất nên Thơ
anh gởi bài Thơ gởi em
về nơi một đời anh vẫn thường, gởi nhớ….

 Hiên Trăng 10/10/2013

MƯA ĐẦU MÙA



mưa đầu mùa lại mưa mau
giọt dài giọt vắn nhói đau lá vàng
giọt hiên sau chớm ngỡ ngàng
giọt hiên trước quá bàng hoàng mưa ơi !
vẫn ngồi ở chỗ thường ngồi
ngó mưa mà nhói ngó trời mà đau
vậy là mưa hạt mưa mau
đuổi cơn nắng Hạ khởi đầu mùa mưa
thiệt buồn riêng cuộc tiễn đưa
nắng xa rồi để dành mưa não lòng
vậy là đi hết một vòng
quẩn quanh chi cũng tới dòng mưa rơi

vẫn ngồi ở chỗ thường ngồi
một mình không có chỗ người cạnh bên !!!

09/10/2013

MÙA TÌNH THU ƠI !


 

 

hôm nay rồi sẽ không có nắng
như hôm qua trời có nắng đâu
xin đời trả lại mùa Thu lặng
đất trả màu hoa thôi bợt màu

ta trả ta về ngồi một chỗ
ly cà phê trả khói nguội lòng
buổi sáng hôm nay là vậy đó
ngày mai có dịp nắng về không

nếu mai không hẹn thì mai nữa
ngày có qua rồi ngày mới qua
đâu vì nắng lịm đôi ba bữa
mà trách vàng Thu đã cách xa

đâu chỉ tình em giờ bợt nắng
mà hoài ôm riết chỗ ưa ngồi
mai kia dẫu trả tình lãng mạn
cũng trễ rồi em trễ muộn rồi !!!  

Hiên Trăng 08/10/2013

tháng 10 09, 2013

NGẤT NGƯỞNG MỘT ĐỜI MÂY


NGẤT NGƯỞNG MỘT ĐỜI MÂY
bài viết này chỉ là nhắc lại kỷ niệm về một người bạn Thơ bởi khi biết bạn còn   làm Thơ là còn thở, vậy là mừng lắm rồi )
 
là tập Thơ của nhà thơ Phạm Hồng Ân vừa mới xuất bản, còn nóng hổi (2013).
Ân là bạn ( Thơ ) của tôi từ bao nhiêu năm rồi. Cả hai cùng ở chung một nơi chốn : San Diego.
Quen nhau từ hồi Phan Anh Dũng phụ trách mục Thơ Quán Bên Đường của tuần báo Viet Time, chủ nhiệm Lê Tiến Nam, chủ bút (chắc nịch là Phan Anh Dũng, không ai vô).
Quen thêm. Bán nguyệt san Phụ Nữ Thời Nay do họa sĩ Vi Vi Võ Hùng Kiệt & nhà văn Quỳnh Giao ( ca sĩ Diễm Châu, và sau này là họa sĩ Cát Đơn Sa ) chủ trương
Quen nữa. Khi nhà thơ Trần Quốc Bình còn, chưa chết, anh em (tạm mượn danh) văn-nghệ-sĩ San Diego thi thoảng ghé nhà anh ngồi với nhau, ngó nhau, rồi ngâm Thơ và đàn hát.
Có Uyên Nguyên Phan Bái, Hàng Ly Hương, Hải Yến, Linda Trần, Thiên Vương, Phạm Hồng Ân, Trần Huy Sao, Dư Phướ&Bạch Tuyết, Dạ Trường&Hoài Hương, Nguyễn Châu, Nghê…
Vắng mặt Xuân Đà, Xuân Phú, Hoàng Thy Trần Triệu Đông, Vi Vi & Diễm Châu, Bùi Hữu Trí, Trần văn Thìn, Kim Bình, Võ Hài Ân, Tuyền Sơn, Nguyễn Hữu Của, Nguyễn Nghiệp&Thu Vân, Sông Cửu, Thế Sử, D. Bình Dương, Đào Hữu Dương, Đoàn Đức Hải, Hồ Phong Linh, Văn Thiên Hồng, Hương Sỹ Nhân, Nguyên Hồng, Trần Ngọc, Tâm Vô Lệ, Phan Anh Dũng, Võ Doãn Nhẫn, Võ Thanh Sơn, Võ Ngọc Tây, Quỳnh Uyển, Xuân Nhi, Nam Nguyệt, Minh Tâm…
Một thời thiệt là nổi đình nổi đám không khí văn nghệ.
Hầu như mổi tháng đều có không khí sinh hoạt văn nghệ. Không văn nghệ (kiểu bỏ túi) tại tư gia thì cũng văn nghệ cộng đồng dưới hình thức ra mắt tác phẩm.
Tháng 04/1999, Ân ra mắt thi tập Thiên Cổ Bùi Ngùi, tôi có tham dự. Không chỉ tham dự bình thường mà đến để được vinh hạnh đứng bên Ân (và Nàng Thơ của Ân) giới thiệu tác phẩm&tác giả giữa Hội Trường rất đông ( phải ghi nhận là con số lấn mé hai trăm) quý độc giả, bằng hữu yêu thích thơ Ân.
Sau lần “vinh hạnh đứng bên” đó tôi lại, nhiều lần, được yêu cầu là phải đứng bên :
Nhà thơ Trần Quốc Bình (không có Nàng Thơ, vì ông độc thân vui tính) với tác phẩm Chân Trời Cũ.
Nhà văn Trần Thy Vân (có Nàng Văn, chị Ngọc luôn ở bên cạnh bởi vì : Ngày 3/3/1974 trong trận chiến xảy ra tại Mộ Đức, Quảng Ngãi, người lính trẻ kiên cường, Trung Úy Trần Thy Vân, Đại Đội Trưởng Đại Đội 1 Tiểu Đoàn 21 Liên Đoàn 1 Biệt Đông Quân, bị thương lần thứ hai buộc phải giã từ vũ khí...[trích đoạn nói, không phải viết,tác giả&tác phẩm] với hai tác phẩm  Anh Hùng Bạt Mạng và Tiếng Hờn Chân Mây
Nhà thơ Hoàng Thy Trần Triệu Đông với thi phẩm Những Con Đường.
Nhà thơ Nguyễn Hữu Của với thi phẩm Dòng Sông Quê Hương.
Nhạc sĩ Võ Tá Hân với Chiều Thơ Nhạc Võ Tá Hân.
Nhà thơ Hà Bích Lộc với thi phẩm Vàng Bóng Sông Thu.
Nhà thơ Song Vân Võ Hài Ân với tác phẩm Hoài Vân Thi Tập (buổi giới thiệu tác giả&tác phẩm này không ở Hội Trường Cộng Đồng mà ở tư gia anh chị Hà Mai Khuê, Oceanside)
Vậy đó!. Bằng hữu thơ văn thì kêu đâu là có đó.
Ngày(quên) tháng(không còn nhớ ) năm 2007, Ân lại ra mắt tập truyện Thời Kiêu Bạt. Tôi có đến tham dự nhưng mà không được vinh hạnh đứng gần. Tôi không có được thời kiêu bạc như Ân. Tôi chỉ có thời lang bạt. Đứng gần Ân tôi sẽ nói gì cho lột tả hết thời kiêu bạt hay chỉ mượn những truyện trong tác phẩm để nói cho qua ải. Nói vậy thì nói làm gì !. Bài Thơ hay lại có giọng ngâm hay, không những hay thêm mà còn gây cảm giác xúc động bồi hồi. Người không có một thời kiêu bạt lại nói về thời kiêu bạt thì…
Biền biệt tới giờ, khoảng thời gian lâu, không khí văn nghệ ngày nào giờ tĩnh lặng. Văn nghệ sĩ tản mạn đâu hết !.
Thi thoảng tình cờ không hẹn mà  gặp nhau trong buổi tiệc cưới ( người bên đàng trai người bên đàng gái mời). Gặp nhau vui mừng chào hỏi, ôn cố tri tân vài câu rồi liền sau đó là ăn nhiều hơn nói. Mới biết là ăn với nói cũng phải nền nếp trật tự, có nơi có chốn. Tới chỗ để mà ăn, cứ ngồi mà nói, ai coi cho được.
Lúc tiệc tàn, chia tay hẹn một dịp nào gặp lại. Hẹn là hẹn (cho có hò có hẹn) vậy thôi!.
Biết khi nào nơi nào mà gặp lại !.
Ân và tôi không hẹn khi nào nơi nào gặp nhau bởi  mổi người mổi hoàn cảnh sống. Vẫn cứ theo nhau qua mạng trên các diễn đàn văn học nghệ thuật. Biết Ân vẫn dồi dào sung mãn sáng tác, mừng cho bạn.
Vậy là lâu lắm là lâu, chiều hôm nay 06/10/2013, Ngất Ngưởng Một Đời Mây Phạm Hồng Ân lại tìm đến với tôi. Hai đứa không đứng mà ngồi bên nhau sau vườn nhà đứa con đầu của tôi ở Escondido.
Cùng ngồi bên cạnh là nhà thơ Nguyễn Hữu Của.
Tôi vẫn ngồi, Ân vẫn ngồi là vì thi tập Ngất Ngưởng Một Đời Mây ( tháng 06/2013 ) không có buổi ra mắt độc giả. Cho nên không trân trọng đứng, cứ bình thản ngồi uống nước trà ăn bánh ngọt nói chuyện…
Nhân tiện, cảm ơn Ân đã gởi tặng bản có ký tên tác giả.
Những đáng nói về Ngất Ngưởng Một Đời Mây thì đã được nói rất rạch ròi khúc chiết qua hai bài viết của Trần Nguyên Đán và Nguyễn Vy Khanh.
Riêng tôi, bài viết này chỉ là nhắc lại kỷ niệm về một người bạn Thơ bởi khi biết bạn còn làm Thơ là còn thở, vậy là mừng lắm rồi .
Còn điều sực nhớ, muốn viết thêm.
Là dòng Thơ hình như có chuyển đổi…
Từ :
          Ướt đẫm đời ta cơn mưa Phan Thiết
Ba mươi năm còn rớt lại sợi thương
Dù em có theo sông đi biền biệt
Sợi thương kia vẫn thành sóng xuôi dòng

               Vạt tóc nghiêng em che đêm Phú Qúy
Làm âm u một góc biển ta đi
Trăng Ngũ Phụng thua mắt em huyền bí
Trời đông phương chìm xuống cõi man di

              Đôi môi em ngọt mãng cầu Hàm Thuận
Và lao đao mùa gió bấc vườn ta
Tiếng xe lửa thúc còi ga Mường Mán
Xé lòng nhau ly rượu nếp Hòa Đa

            Ta muốn nằm trên ngọn sóng Cà Ty
Đẩy mái chèo rước Trăng non về bến
Ba mươi năm, một thời, ta đã đến
Ôm đất trời Phan Thiết cất trong tim.
(31/10/2001)
(Phan Thiết và em )
Rồi đến :
Gió xé đại lộ
Bứt hai lòng phố
Gió ngấu nghiến
Nuốt trửng mùa Đông
Trong vòm môi đêm
Bằng lưỡi loài rắn tứa nọc.
Gió xoay tàn tích
Sáu mươi ba năm tôi chốn dấu
Gốc rễ thốc tháo
Bật tung tiền sử già
Gió lột thân thể
Trần truồng quái thai nhộng
Gió đẩy tôi ngã sấp
Tuổi tên thọ thương cảm cúm
Cõi người leo lét
Ngọn đèn dẻo nhẹo
Hắt lên từ hành lang âm u tử ngục
Gió cuốn thời gian
Toa rập bóng đêm
Nhập nhòa tôi với hư ảo
Gió hành hung
Gió tước đoạt
Gió cắn xé
Gió tung tôi lên đỉnh phong vũ
Hành quyết.
Escondido 05/02/2013
(gió quỉ )

Tôi có ngạc nhiên, có đọc nhiều lần và chiêm nghiệm về sự chuyển đổi dòng thơ Ân khởi lên từ khoảng năm 2011 cho đến nay và chắc còn đến nữa.
Như dòng sông đang chảy êm đềm bỗng dưng cuồng nộ hung hãn..
Câu không mới không lạ. Chữ không mới không lạ. Sao hùa nhau quậy phá dòng Thơ Phạm Hồng Ân….

Hiên Trăng 09/10/2013