tháng 10 18, 2007

Nẻo Về Trầm Mặc


Tưởng nhớ anh Phạm Ðông
( 1945 – 1996 )

Vậy là xa lắm, còn gì !
Ðường thênh thang có còn chi nặng sầu
Vậy là xa mất còn đâu !
Mộng thường một giấc lắng sâu cõi ngoài
Vậy là rũ sạch nợ đời
Tha phương giờ cũng là người tha phương
Bao năm ấy cũng là thường
Cũng thân cô quạnh, cũng đường cô đơn
Cũng là nắng quái chiều hôm
Là mưa giăng trắng nỗi buồn tháng, năm
Là thu đông giữa bụi trần
Là cay đôi mắt khóc phần số anh
Là duyên kiếp vậy ! Cũng đành
Trần ai là cõi phù sinh mộng thường !
Nẻo về trầm mặc cố hương
Lòng đau chín khúc Cửu Long sóng trào
Hàng dừa lả ngọn lao xao
Chiều quê Hồng Ngự năm nao xa vời
Nửa đi nửa ở phương trời
Nửa Cali nửa mịt mờ cố hương !...

Hawthorn
16/ 5/1996

Không có nhận xét nào: