tháng 10 19, 2007

Mùa Nắng


Qua sông, ừ, qua sông
Nắng nghiêng đời quang gánh !...
Gởi em, cô giáo, một thời từ bục giảng xuống gánh hàng rong


Mùa Nắng. Khi về qua Phố Cũ
Ruồi bay rình rập dãy hàng rong
Em quạt như điên không giạt nóng
Tóc bới cao với tới mặt trời

Gặp lại tôi em lửng quên mời
Quạt tới tấp chỉ mời cơn gió
Tôi ngồi xuống gánh nghèo, hẻm nhỏ
Mừng gặp nhau ly rượu Nàng Hương

Dĩa chả đùm cháy già lửa nướng
Thoảng mùi thơm gợi nhớ ngày xưa
Em thóang khựng giữa trời nắng lửa
Cầm tay tôi chẳng nói nên lời !

Nỗi mừng vui đón khách không mời
Em cười đó mà rưng nước mắt
Mấy mươi năm, đi, rồi lạc mất
Nay trở về, mùa nắng lòng nhau !

Thôi em đừng khóc nữa tình đau
Tôi ly khách về ngang cố quận
Ly rượu nhỏ chẻ đời lận đận
Em có mừng rót một ly thêm

Giữa dòng Ðời từng nhớ từng quên
Em còn nhớ là vui rồi đó
Xin rót khẳm nắng chiều hẻm nhỏ
Rồi nâng ly, cụng khẻ, uống đầy

Bởi đời tôi như gió như mây
Từ một thuở tang bồng hồ thỉ
Nay trở về vướng vòng bi lụy
Mắt giai nhân liếc ngọt nghiêng thành

Ơi, chiều nay, giữa lòng quang gánh
Cạn cùng nhau ly rượu ân tình
Chẳng thể lòng tôi say hay tĩnh
Chỉ thấu đời nhau cuộc tĩnh, say...

Chiều qua phố, âm thầm...
9/2006

Không có nhận xét nào: