tháng 4 02, 2010

LỜI TÌNH SÁCH VỞ


chợt nhớ ngày xưa nên ngồi làm Thơ
nắng chiều vàng buồn ôi buồn muôn thuở
thấy mấy cô nàng một thời sách vở
ngặt nỗi mắt tình giờ thêm mắt kính

tình ái ngày xưa hồi giờ khép kín
để lâu quá rồi cạy cũng không ra
những em xưa nay là của người ta
chớ nào phải của riêng mình hồi đó

hồi có thương thầm cũng không dám ngõ
chỉ đứng nhìn rồi lãng mạn làm Thơ
trái tim đau cho hồn dạng ngu ngơ
chỉ biết làm Thơ không làm chi hết

cuối cuộc tình là nỗi buồn thấm mệt
thích lang thang mượn khói thuốc giải sầu
vay chất đắng cà phê cho giả tật
tật thày lay yêu chưa tới tuổi yêu

khói thuốc bay đi vẫn còn thấy thiếu
cà phê đắng đời vẫn còn lêu bêu
giữa biết yêu và chưa từng được yêu
vẫn cứ buồn ôi nổi buồn muôn thuở

em hồi đó dáng buồn nghiêng sách vở
chiều tan trường quay ngó lại làm chi
để tình tôi loạng choạng bước chân đi
vấp mắt liếc mà ngả tình đau nhói

tình tôi đó từ ngày không gượng nổi
khói thuốc bay Thơ lạc xuống nỗi buồn
Ban Mê Thuột vẫn cứ buồn-muôn-thuở
em còn thương đường Ama Trang Long !!!

4/2010

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Chào bác,
Lâu gòy con mới xem thơ của bác, bác có khỏe không? Gia đình con vẫn khỏe.
Chúc bác sức khỏe
(Dũng-con ba Kì)

Trần Huy Sao nói...

Rất vui mừng khi nhận được tin con.
Bác vẫn khỏe. Gia đình vẫn an bằng.