tháng 4 17, 2012

KỂ CHUYỆN THÁNG TƯ


tháng Tư về lại Xóm quê nhà
bỏ cây súng trận cầm cây rựa
lên rừng đốn củi sống qua bữa
em bây giờ cô giáo “lưu dung”

ta bây giờ thằng bất khiển dụng
nồi cơm khoai độn lo không nổi
đội đá vá trời chi cũng rối
về nương em đắp đổi qua ngày

vấn điếu thuốc rê lòng áy náy
khói thuốc bay buồn quá em ơi
“tiêu chuẩn” gạo khoai lo chưa nổi
lấy đâu…hương khói buổi tan hàng !

ta về Xóm cũ buồn năm tháng
tang bồng chi nữa lạnh tanh rồi
sáng vác rựa đi chiều về tới
oằn vai một khúc củi đau vai

em sớm chiều lo buổi sắn khoai
lửng bụng cho qua ngày đoạn tháng
đói no san sẻ đời hoạn nạn
vui buồn chia sớt rồi cũng quen

vết chai nhói nhức vẫn chưa quen
nhát rựa chưa sâu vết chém ngập
đã phải đi “ mười ngày học tập”
vậy là đi thôi em ở nhà !

buổi chia tay em buồn run tay
sắp xếp cho chồng manh áo vá
mấy viên thuốc cảm bao thuốc lá
nụ hôn nước mắt nhớ suốt đời !

từ đó ta đi em vẫn đợi
mười ngày, đâu phải, tới nhiều năm !
về lại nhìn nhau buồn nín lặng
thanh xuân bỏ lạc mất đâu rồi !

chuyện xưa đã thăng trầm trôi nổi
còn giữ đời nhau tới tận giờ
cứ mỗi tháng Tư lòng quặn nhớ
một thời khoai sắn trộn tình yêu…

04/2012

2 nhận xét:

Dã Quỳ nói...

tháng Tư đắng nghẹn bờ môi
chuyện xưa, quê cũ vẫn bồi hồi đau
tháng Tư nuốt hận, (ráng) quên sầu
nhưng sao vẫn thấy niềm đau dâng tràn

Trần Huy Sao nói...

Cám ơn DQ đã có lời chia với tháng Tư.....