tháng 4 20, 2011

THÁNG TƯ NHỚ LẠI...


"NGƯỜI CHỊ NUÔI" NĂM NÀO...


tháng giêng nắng ngọt
tháng hai xanh
tháng ba thương nhớ

ba bài thơ viết trong tù “cải tạo” được lén lút chuyền ra qua những lần thăm nuôi vội vã. ‘Người Chị Nuôi” ngày đó đã trao cho những người Mẹ, người vợ, người con có cùng chung cảnh ngộ đọc và chia sớt cùng nhau nỗi buồn năm, tháng đợi chờ khi người thân cứ lần lượt hết trại giam này qua trại giam khác và, không biết đến bao giờ mới có ngày đoàn tụ...
Năm, tháng đã qua rồi. Giờ đây, có thể, với Em, với cả những người Mẹ, người vợ, người con năm xưa cũng có nhiều quên nhớ, bồi hồi xúc động hay có khi đã dửng dưng như một chuyện đời đã lắng sâu...
Nhưng với tôi, tôi chẳng thể nào quên được !
Làm sao mà có thể quên cho được những tâm trạng u sầu, niềm khao khát Tự do, nỗi cay cực nhục đau suốt năm, tháng dài giam hãm. Tuổi Trẻ đã mất đi cùng với một Quê Hương. Tình Yêu cũng mất đi những tháng ngày đang vào độ nồng say mật ngọt. Tất cả, như một dấu ấn không hề phai trong suốt cuộc đời, đeo đẳng như nỗi oan khiên nghiệt ngã mà mỗi lần nhắc lại hay nghĩ đến cứ còn tưởng đâu đây những kỷ niệm đau thương có, hào khí có, và nhất là những khuôn mặt bạn bè cùng chung cảnh ngộ mà giờ đây kẻ mất người còn, kẻ đi xa người ở lại.
Nói chung, là vẫn cứ còn chia ly...
Hôm nay, trong vùng đất Tự Do, trong chan hòa tình người tạm là yên ấm ghi lại để nhớ về một cảnh đời u tối dù biết rằng đã qua đi, nhưng thật sự vẫn còn đó,trong cuộc sống trong ước mơ trong tâm hồn và trong những sinh hoạt hằng ngày.
Điều đáng trân trọng là trong tôi, hình ảnh ‘Người Chị Nuôi” năm nào như một ân tình sâu nặng gắn liền cuộc-sống-tôi và trong-thơ-tôi.

ba bài thơ này viết vào đầu năm 1977
thương tặng Em “Người Chị Nuôi” năm
nào đã một thời tất tả ngược xuôi nuôi
tôi dài năm, tháng.

Không có nhận xét nào: