tháng 4 21, 2011

ĐÊM TRĂNG ĐỌC THƠ CHO VỢ NGHE NHỮNG NGÀY QUÊ KHỔ


Tặng em, Người Chị Nuôi năm nào
Tặng những người Mẹ, người vợ đã có một thời nuôi
chồng, con đi “cải tạo”.



em ơi ! Em lắng nghe
anh đọc Thơ quê khổ
sương đọng giọt bên thềm
trăng treo vầng châu ngọc

buổi đổi đời năm ấy
biệt ly dài biệt ly
người bỏ người là vậy
nước mất, nhà còn chi !

xác người trôi trên Biển
lòng vẫn hướng quê nhà
có ai người đưa tiễn
một kiếp đời lầm than

xác người phơi núi thẳm
đường qua truông, xuống ghềnh
núi non như thầm lặng
chia nỗi sầu mông mênh

xác người bên rào kẽm
vùi dập đất quê hương
mắt mở trừng không khép
làm sao khép bây giờ !

miếng cơm không đủ no
áo vá chằm vá đụp
em thơ trơ mắt ngó
Mẹ thắt ruột từng cơn

một đời còn lận đận
mất cả tuổi xuân thì
nuôi chồng đi “ cải tạo “
năm, tháng dài biệt ly

miếng cơm chan mồ hôi
đất cày lên sỏi đá
thân trơ gầy ốm đói
còng lưng thay trâu cày...

con mất Cha, thiếu Mẹ
vợ mất chồng tuổi xuân
tình anh em ly tán
vất vưởng đời lang thang

Tổ tiên đau lòng đời
hương tàn nhang khói lạnh
cháu con giờ đâu hỡi !
bỏ quê hương sao đành...

chưa đọc hết trang Thơ
em đã rưng mắt lệ
bên thềm, sương đọng giọt
như khóc đời xa quê !

anh cũng xót xa đau
đời tha phương mất nước
có chăng còn giữ lại
chút ấm lòng đồng hương

trăng khuyết trăng lại tròn
hoa tàn, hoa lại nở...

để nhớ những ngày lao tù 1975
viết lại từ California 1996

Không có nhận xét nào: