tháng 4 20, 2011

THÁNG BA THƯƠNG NHỚ


vấn điếu thuốc no tròn
sáng hồng lên đốm lửa
thuốc ngon này em gởi
lửa hồng này em cho

anh chỉ có lời Thơ
nhớ thương về “ Người Chị Nuôi “ yêu dấu
sáng nay thấy được mặt trời
vấn tròn điếu thuốc nhớ người-chị-nuôi
trời vẫn đẹp cho chim ca hót
em vẫn đều mỗi tháng đến thăm nuôi
cho anh nhớ anh thương
Thơ càng thêm cay đắng !
trời tháng Ba gió về trong nắng
luống cải lên ngồng nở nụ vàng tươi
có điều chi rung động lòng nhau
trong se lạnh cũng ấm tình chồng vợ

đường anh đi đầy xác lá ngo khô
anh cứ ngỡ lá me vàng ngập lối
anh cứ ngỡ – như ngày xưa yêu dấu
như ngày xưa...Thương nhớ tự bao giờ !

giữa rào kẽm hồn anh tươi nở
Thơ anh làm từ nỗi nhớ niềm thương
trái tim anh vẫn đều nhịp thở
yêu Tự Do và rung động Tình Người
dù xác thân anh hằn sâu cay nhục
nhưng lòng anh hoa nở, nắng hồng lên
dù cuộc sống có vô vàn nỗi khổ
Thơ, vẫn xanh tươi ấm đẹp cuộc đời...

anh nhớ em “ Người Chị Nuôi “ yêu dấu
nhớ nụ cười cay đắng tháng, năm
áo em rách vá từng đường chỉ khéo
mái tóc còn xanh đã chớm khổ với đời
gói thuốc ngon miếng quà dành dụm
biết làm sao mà nói được bây giờ !
hút điếu thuốc lại nhớ người vợ trẻ
ăn miếng ngon không đành dạ, em ơi !
phải có bên em chia ngọt xẻ bùi
trăm cay đắng cũng vui cùng năm, tháng

anh đâu ước mơ cao
chỉ mơ ngày đoàn tụ
đời sẽ đẹp, có gì đâu em nhỉ
miễn tháng ngày cực khổ có nhau
hoa có nắng hoa thêm màu rực rỡ
em có anh – tươi mát cuộc đời
dù miếng cơm rau
dù lưng bát nước
đời vẫn xanh
đời đẹp biết bao nhiêu !

“...chim Quyên ăn trái nhãn lồng
thia lia quen chậu vợ chồng quen hơi “

tháng Ba thương nhớ em tôi
câu thơ lục bát ướm lời thiết tha
nắng tháng Ba về tươi cây mát lá
thơ tháng Ba thương nhớ gởi về em
dù tháng, năm xa nhưng vẫn hóa gần
Thơ anh viết như lời anh nói
như lời anh, hôm sớm bên em...

vấn điếu thuốc no tròn
khói buồn cay đôi mắt
thuốc ngon này em gởi
nỗi buồn này em chia
anh chỉ biết làm Thơ
kể chuyện tháng, năm chúng mình xa vắng
chuyện ngắn
chuyện dài
chuyện nhiều cay đắng
có vị nồng say cho thương nhớ mặn mà

trời nắng tháng Ba sao mà thương nhớ quá
em tôi ơi ! Em đang nghĩ điều gì ?
có phải tháng, năm dài
nối hoài hoài nỗi nhớ
có phải từ thương nhớ
em yêu mến Thơ anh
có phải vì yêu nhau
anh làm thơ tình tự
( em biết không ? Những khi buồn đau nhất
anh vẫn ngâm Thơ – giọng Huế quê mình
rồi sau đó lại thương đời vô kể !)

đời vẫn đẹp, anh nhủ thầm như thế
vì có em ngày tháng đợi chờ
Thơ cay đắng nhưng sao lòng vẫn ấm
trái tim nồng run nhịp thở thân thương
em còn nhớ khi qua mùa nắng
là đến tháng mưa nước đổ côi ngàn
con cá buồn nước bùn cay đỏ mắt
đời chúng mình vui khi ngày tháng có nhau
luống cải sẽ lên xanh
em lại trọn nụ cười
ngày tháng quê nhà vui với đàn con nhỏ
bếp hồng em lửa đỏ
Thơ anh viết đầy trang
bát nước chè xanh ấm dạ đã đành
lại có tiếng cười rộn ràng ngôi nhà nhỏ
ấm sao từng hơi thở
lại đẹp vô cùng từ những ước mơ
anh lại làm Thơ
ngâm rất khẻ cho em đầy giấc ngủ :
“...phá rừng sâu làm rẫy
phá rừng sâu dựng nhà
nhà ba gian vách nứa
rẫy hai mùa bội thu

em thương anh vất vã
da đen giòn, đen mun
anh thương em vất vã
nắng cháy tóc xém da

sáng, lưng nồi khoai chín
trưa, đầy bát cơm vừng
chiều, mặt trời trốn núi
hai ta về nhà chung

vui với đàn con nhỏ
vui với tháng ngày riêng
cuộc đời đâu phải khổ
khi ta có tình yêu

đôi bàn tay chai cứng
vuốt tóc em cháy đỏ
đôi môi khô vì nắng
nhưng nói dịu lời Thơ

dù ăn khoai ăn sắn
dù uống nước lá rừng
dù qua cay vượt đắng
cũng yêu đời thủy chung...”


đẹp quá phải không em ?
những ước mơ bình dị
dù lắm gian nan nhưng có gì đâu nhỉ
đời có nhau và, mãi mãi bên nhau

nếu anh về vườn cải sẽ xanh
nhà không vắng tiếng cười vui rộn rã
Mạ sẽ thôi buồn
những đêm dài đốt thuốc
em vội vàng hơn trên đoạn đường về
nồi cơm cạn trên bếp hồng ấm áp
giữa nắng chiều ta biết được ngày qua

sân trước vườn sau sẽ xanh màu cây lá
như nụ cười em tươi mát cuộc tình
con suối nhỏ cũng trở thành sông lớn
Xóm quê ơi ! Ta mơ ước ngày về...

sao bỗng lạ, chiều nay, trời không nắng
cuối tháng Ba rồi, trời chuyển cơn mưa
mưa ướt đất cho lòng thêm nhung nhớ
kỷ niệm xưa về gợi nhắc xôn xao...

“...anh thấy chiếc dù xanh
giữa màn mưa trắng xóa
đường Hai Thương buổi chiều vắng lạnh
hơi ấm nào sưởi ấm lòng nhau
vòng bánh xe nào nghịch đùa tóe nước
tiếng cười nào cao vút dưới màn mưa
( tiếng cười ai đó em
sao hồn nhiên đến vậy ? )
có ngày mưa nào thành phố vắng ta
ríu rít như chim đường về Xóm nhỏ
mưa nặng hạt hay mưa bay gợi nhớ
thương bàn tay ấm cả cuộc tình

cây lá lại thêm xanh
khi mùa mưa tới
hỏi lòng em có được vui không
giữa tiếng mưa rơi
dập dìu bong bóng nổi

ôi yêu quá những ngày mưa Xóm nhỏ
những ngày mưa khơi bếp than hồng
câu chuyện rì rầm bên nồi khoai chín
chuyện có gì đâu ! Sao ríu rít như chim ?...”


ngày tháng đã qua đi
nhưng làm sao quên được
như chiều nay cũng một cơn mưa
không có em, nhìn mưa, buồn biết mấy !

vấn điếu thuốc no tròn
ấm lòng cơn mưa lạnh
hạt mưa buồn tí tách
rơi ngoài trời, trong anh
giữa âm thầm se lạnh vây quanh
có chút bâng khuâng nối từ nỗi nhớ

đường sẽ đi qua, gần xa ai biết
nhưng có bao giờ ngăn cách được đâu em
mỗi tháng gặp nhau
phút giây rồi xa vội
để lại cho nhau lẫn lộn vui buồn

anh vẫn nhớ “Người Chị Nuôi “ rất trẻ
nhớ món quà, gói thuốc chắt chiu
ngày tháng qua mau
lần sau gặp lại
phút giây nào vui trọn nụ cười

để khi về trời đổ cơn mưa
cây lá long lanh
chia nỗi buồn thầm lặng
Xóm nhỏ đìu hiu khi vắng một người...

Thơ anh viết không nói lời châu ngọc
chỉ nói lời chân thật gởi về em
như bát cơm rau – như đời sống thực
như tình yêu – lòng thương nhớ về nhau

em sẽ đọc Thơ anh
khi mùa mưa tới
nghĩ về anh – âu yếm biết dường nào
dù cách núi ngăn sông
đường xa, xa tắp
vẫn ân tình son sắt, Chị Nuôi ơi !

anh tiễn tháng Ba đi
giữa cơn mưa nhung nhớ
đỉnh núi mù mây lòng dạ cũng u sầu
biết cô đơn là lòng em đau điếng
tới mùa mưa, em sợ, phải không em ?

bởi vắng anh rồi
mưa nối dài nỗi nhớ
mưa ngoài trời nhưng ướt lạnh lòng em
ngày một ngày hai em lại vào thăm
chia nỗi nhớ cho người em yêu dấu...

em sẽ kể những buồn vui quặn thắt
những đêm dài trằn trọc nghe mưa
những buổi cô đơn trên lối đi về
mong nhớ lắm một vòng ôm ấm áp

“...như chiều nay cũng một cơn mưa
không có em, nhìn mưa, buồn biết mấy !”


em yêu dấu !
em sẽ đọc Thơ anh
khi mùa mưa tới
buồn với anh – vui cũng với anh
trăm cay đắng cũng chung lòng gánh chịu
mưa, nắng trong đời
sướng,khổ có nhau...

tháng Ba
1977

Không có nhận xét nào: