tháng 7 09, 2010

DẤU VẾT THỜI GIAN


con chim Sâu ở đồi Trọc rừng Ngo
có thấy con diều đứt giây trốn chạy
con cá Tràu ngược dòng Cam Ly Hạ
có thấu lòng tôi đau xót xa nguồn !

tuổi thơ tôi dịu mát gió quê hương
lồng lộng cuộn ngàn thổi tràn qua Xóm
bếp lửa nhà ai chiều khơi khói ngọn
bỏ lưng trời mùi cá Giếc kho rim
đàn Két chiều về chẻ màu ráng tím
ở cuối chân mây xa thẳm thượng nguồn...
tôi lớn lên trộn hết nỗi vui buồn
lũ bạn Xóm nghèo đầu trần chân đất
đời đã cho tôi quá nhiều kỷ niệm
và cho đầy, đầy ứ, nỗi xót xa

trên mỗi chặng đường tôi đã đi qua
rơi rớt lại ít nhiều thời thơ dại
khi ngoảnh lại thấy đời mình trống trải
dấu thời gian rêu cỏ phủ lối về....

Không có nhận xét nào: