tháng 2 02, 2008


Từ ngày chú Đông xuất viện, chú trở nên ngơ ngẩn thất thần, khi tĩnh khi mơ. Dì tôi tình nguyện rước chú về nhà để chăm sóc. Dì tự coi đó là trách nhiệm và bổn phận.
Cuộc sống của Dì cũng đột nhiên thay đổi hoàn toàn. Dì trở nên nghiêm trang, thầm lặng như một cái bóng. Biếng nói, biếng cười và chẳng màng se sua chải chuốt. Dì đã tự nguyện đem cuộc đời mình vào nếp sống khổ hạnh. Lo làm việc xã hội và thường giúp đỡ mọi người. Trái tim Dì đã không còn háo hức, vồ vập cho riêng mình những đam mê khát vọng mà dàn trải cho hết thảy mọi người. Dì vẫn còn nét đẹp não nùng để còn có nhiều Dượng phải lụy tình, nhưng Dì đâu có đoái hoài và tơ tưởng gì nữa ! Hàng năm, Dì có năm ngày để cúng giỗ, không hề xao lãng. Mỗi lần như vậy, Dì ngồi thầm lặng trong khói hương lảng đãng, lặng lẽ để cho những giọt nước mắt tha hồ rơi ướt đầm những cuộc tình và những khuôn mặt người tình bất hạnh đã từng ngừng lại, đi qua trong đời Dì… Sau đó, Dì dành nhiều thời giờ để chăm sóc chú Đông, coi như đó là niềm vui trong cuộc sống.
Chú Đông suốt ngày đi thơ thẩn trong vườn, nói năng lảm nhảm. Có một điều rất lạ là chú thương thừa lúc Dì bận rộn công chuyện, lén bỏ nhà đi dọc theo con đường cũ. Chú vừa đi vừa mếu máo như đứa con nít. Mắt láo liêng tìm kiếm hai bên đường, chẳng thèm để ý đến xe cộ hay người qua kẻ lại. Mỗi lần đi tìm chú, đem chú về thiệt là khổ. Chú trì kéo, nhất định không chịu về, mắt cứ nhìn quanh, tay chỉ trỏ lung tung, miệng lảm nhảm những điều gì đó, không ai nghe rõ. Anh Tân, có lần, sực nhớ, nói với Dì tôi : “Cô Ba, như vậy là Cậu đi tìm bó hoa Hồng đó ! Tui nhớ, lúc đó có một bó hoa Hồng lớn lắm. Nó nằm bên lề đường, cạnh chiếc Honda. Chắc là Cậu mua bó hoa đó để dành tặng cô Ba…” Câu nói vô tình của anh Tân làm Dì Ba tôi bật khóc muồi mẫn.
Rồi mùa Xuân năm đó, trước khi gia đình tôi rời Xóm nhỏ….Cũng vào những ngày giáp Tết, mấy người đi bán hàng chợ sớm trở về thấy chú Đông nằm bên lề đường, ngay nơi xảy ra tai nạn năm nào. Chú nằm như yên ngủ, người đã lạnh cứng….

Hiên Trăng Brookhurst, Mira Mesa.

Không có nhận xét nào: