tháng 5 08, 2009

MOTHER' S DAY


Anh Võ Tá Hân,
Tức cười quá, sắp tới ngày Mother’s Day, lại nhớ tới anh !
Nỗi nhớ thì chắc chắn là không như nỗi nhớ Mẹ nhưng cũng là nhớ.
Nhớ vì cũng có lý do để giải thích, phân bua hay là gì
gì đó. Nhưng cứ vẫn nhớ người bạn nhạc sĩ nổi tiếng về những nhạc phẩm ngợi ca Mẹ qua biết bao nhiêu CD nhạc anh đã phát hành với chỉ riêng hình ảnh Mẹ.
Nên chi ngày của Mẹ lại nhớ tới anh cũng là nên nhớ vì hình ảnh Mẹ được anh chuyển đạt qua âm thanh từ những bài Thơ của rất nhiều nhà thơ viết về Mẹ dưới hình thức thơ phổ nhạc. Mẹ từ âm thầm sâu lắng trong Thơ lại sống động dạt dào hơn trong Nhạc.
Một thời gian lâu tôi có nhiều kỷ niệm với anh bởi vì cứ dịp tháng 7 hàng năm anh từ Singapore về San Diego thăm hai Bác và gia đình. Nhân tiện, thăm bạn .
Cũng nhân thời gian nghỉ ngơi tạm ngừng bao công việc bộn bề, để dành thời gian sáng tác nhạc phổ thơ. Đặc biệt là những bài thơ viết về Mẹ…
Những ngày đó tôi thường đến với anh, buổi chiều sau giờ tan việc.
Lại cầm bản thảo thơ ngồi cùng với anh trước cây đàn piano nghe anh say sưa dạo từng nốt nhạc rồi ghi thêm, rồi xóa bỏ vào bản nháp để bên cạnh. Lát sau, anh lặng lẽ lên lầu trên, tôi lặng lẽ ngồi chờ. Khi anh trở xuống, đã có bản nhạc in cầm trong tay và anh bắt đầu đàn.
Bản nhạc phổ thơ như vậy đã được hình thành. Tôi rất ngạc nhiên với khoảng thời gian ngắn cho một bài nhạc. Anh cười nói không phải thời gian mà do từ cảm hứng bất chợt. Không có cảm hứng thì nhiều khi cả tháng cũng chưa xong, chưa ưng ý.
Có những chữ không thể hòa theo nốt nhạc, anh thường nhờ tôi thay vào một chữ nào đó, cùng nghĩa, để cho suông sẻ dòng nhạc. Đôi khi chỉ một chữ, một đôi chữ. Có khi thay một nửa hay là cả một câu thơ. Ngay cả khi anh về lại Singapore, lâu lâu lại gọi điện hay gởi thơ nhờ thay cho một chữ, vài chữ, một nửa câu hay một câu thơ mà anh đang phổ nhạc.
Anh nhờ tôi công việc này vì anh nhận xét là tôi có sự nhạy bén và “hình như” có khả năng về thanh nhạc!
Tôi thì không nghĩ vậy, chỉ vì tình bạn mà giải khó cho nhau thôi.
Mỗi lần anh nhờ, tôi cũng nát óc chớ đâu có nhạy bén gì !
Với lại anh đã có ghi sẵn cho tôi công thức về ký hiệu nhạc anh thường dùng để tôi giải quyết vấn đề : K : chữ không dấu. B: chữ mang dấu huyền, nặng, hỏi. T : chữ mang dấu sắc, ngã. Có nghĩa là khi dấu nhạc anh ghi K ( là không dấu) mà chữ trong thơ lại có dấu thì tôi cứ việc tìm cho ra chữ không dấu ( mà đồng nghĩa ) để thế vào. Tôi cứ nguyên tắc đó mà làm…
Thi thoảng vẫn lướt web để nghe Món Quà Sinh Nhật, Tháng Bảy Bên Nhà, Hẹn Về Phan Thiết, Ngàn Dặm Biệt Ly, Mùa Lá Rơi, Buổi Cơm Chiều là những bài thơ của tôi anh đã phổ nhạc.
Nhắc lại cho vui vậy thôi !
Cho nên, Ngày của Mẹ, nhớ tới anh cũng là có lý do để nhớ. Kể từ ngày nhà báo Hải Âu Trần Lai Nghi, Trần Ngọc và tôi tổ chức buổi ra mắt CD Võ Tá Hân “ Hẹn Về Phan Thiết” ở San Diego đến nay cũng đã lâu chưa lần gặp lại….
Bây giờ là tháng 5. Tháng 7 anh lại về. Hẹn gặp….

Không có nhận xét nào: