tháng 5 06, 2009

BÀI THÁNG 5 KHI VỀ QUA NHÀ CŨ


ngày xưa tôi ngồi nơi đây
ngó mình rồi ngó trời mây vô tình
con chim chuyền nhánh làm thinh
cái sân lát gạch ể mình làm lơ
tôi buồn quá bỏ trong Thơ
tháng 5 gọi nỗi bơ vơ muộn phiền
chiều vàng giạt nắng liêu xiêu
gió không nổi đám cỏ nghiêng buổi về
chỉ lùa ngột nắng hanh Hè
mây bay nghẹn buổi trở về xa lâu
về đây hiên trước sân sau
tìm không thấy ngó không ra thuở nào !

vẫn là nơi ngắm trăng Rằm
vẫn là nơi chốn sương đằm sao khuya
vẫn là đây chỗ ngồi xưa
mà xưa, nay dọi nắng mưa dãi dầu !

đã như chiều tím nương dâu
xót lời thương hải nghẹn câu tang điền
cái sân gạch đã chiều nghiêng
mấy con chim cũng chuyền riêng dáng sầu
gió chiều nay lạc về đâu
để tôi ngồi rất đỗi lâu nóng lòng
mây chiều nay cũng lạc dòng
không còn riêng dáng bềnh bồng lãng du
cỏ cây hiền cũng nên hư
không nhìn tôi dịu dàng như hồi nào…

tôi về ngó thấy xanh xao
bợt câu lục bát nát nhàu ý thơ
về xưa để chợt bất ngờ
mới vừa đây đã hững hờ thời gian...

sân trước nhà xưa
escondido, 02/05/09

Không có nhận xét nào: