tháng 5 22, 2009

MỎN ĐỜI NGÓ LẠI


Thương và gởi các cháu ngộ ngĩnh của Ôn
Elizabeth Trần Huyền Trân
Andrew Trần Minh Huy
Kenneth Trương Tiểu Hiệp
Jasmine Trương Tiểu Thư


chuyện bắt đầu khi nồi nước chưa sôi
các cháu không cười nên chi mau đói
Ôn nói chuyện nhiều nên đói bạo tàn
mấy người kia cười phát no hết trọi
cười mà phát no e chắc no hơi
nồi nước không biết cười chỉ biết sôi
thùng mì ly không thèm cười không thích nói
thích nước sôi cho nở bụng căng da
chú Đào đưa cả nhà tới Cuyamaca
tên chi lạ tưởng là qua nước Dựt
mấy cháu đói giựt qua giựt lại
ngó nồi nước sôi Ôn cũng giựt mình
cô Út chan mì ly cô Ba canh cháu
kẻo không thôi là Uichaphongda !

Ôn ba lơn chỉ nói chuyện sa đà
trời quê mới trộn đều trời quê cũ
chuyện ngắn chuyện dài chuyện vừa chuyện đủ
chuyện vui thôi nghen không nói chuyện buồn
dừng lại quê đây là chốn cuối đường
Ôn cắm trại giăng lều không đi nữa
các cháu thay nhau khời tro nhúm lửa
để Ôn Mệ ngồi hơ ấm lòng nhau

đi mỏn đời rồi không biết về đâu
Ôn níu thanh xuân ngó tìm các cháu
chim mỏi cánh phải tìm nơi chốn đậu
Ôn mỏn đời rồi các cháu biết không
con, cháu bây giờ trời cao đất rộng
Ôn chỉ mụn mằn một góc lửa ngồi hơ
chuyện buồn vui Ôn bỏ lại trong Thơ
mai mốt có chi Thơ còn ở lại

như buổi chiều nay giăng lều cắm trại
Ôn cảm ơn đời đã cho được ngày…
Vui….

Lake Cuyamaca 16/05/09

Không có nhận xét nào: