tháng 4 09, 2009

BUỔI SÁNG UỐNG TRÀ ĐỌC CỔ PHONG


tôi tháng ngày đạm bạc rau dưa
có em hôm sớm đời cay mặn
miếng gừng có muối thêm chan chứa
tôi có em đời bớt lặng thầm

em có tôi đỡ sầu đỡ tủi
giữa đất trời xa ngái quê hương
lỡ bước sa chân đường gió bụi
đi đâu cho Thiếp đặng theo cùng

núi cách sông ngăn chi cũng mặc
quan san muôn dặm cố hương ơi
ở đây ngó vậy mà xa lạ
xa cảnh trời mây lạc cảnh người

chỉ có gần nhau mình hôm sớm
ngọt bùi chia cay đắng cùng chia
buồn vui san sẻ đều nhau với
trăm năm chắc cũng chẳng chia lìa

hạnh phúc đâu xa, gần gang tấc
chỉ với tầm tay cũng đủ, vừa
em đừng kiếm nữa đời thêm bận
lòng thêm tơ rối chẳng vui đâu

tình yêu vốn đã là mật ngọt
vốn cũng là cay đắng đó thôi
chỉ tại lòng người không thương xót
cứ để tình rơi, rớt, lạc vùi

tôi lạc vào em từ dạo đó
từ buổi cầm tay nói tiếng yêu
trái tim nhịp đập cùng hơi thở
đời chịu chia thương ghét mọi điều

nói lại câu gừng-cay-muối-mặn
là chuyện tình trong buổi sáng nay
em châm tiếp tách trà nồng ấm
lắng lòng nghe tôi đọc Thơ đây...

câu Thơ nào giữ lại đời nhau
từ ngày Cha chọn chỗ em ngồi
Mạ nhỏ nhẹ bao điều căn dặn
em yên lòng khăn gói theo tôi....

Không có nhận xét nào: