tháng 8 26, 2012

ĐÊM GIẬT MÌNH NGHE TIẾNG DẾ


đêm giật mình nghe con dế kêu sương
nhớ quá ngày xưa một thời Xóm nhỏ
lòng cứ nôn nao theo từng vạt cỏ
tiếng dế kêu sương tới tận quê người

đất trời đâu thì cũng giống nhau thôi
chỉ có niềm riêng mổi thời mổi khác
nghe tiếng dế kêu bên trời quê lạc
nhớ vô cùng tiếng dế gáy hồi xưa

đi lâu quá bây giờ không biết nữa
đồi Trọc sau nhà hang dế có nhiều không
hay đã tang thương dâu bể chất chồng
dế cũng theo người đi xa mất biệt

lon sữa bò trống không buồn da diết
đâu thấy con nào là dế lửa dế than
hộp giấy võ đài cũng buồn vô hạn
không còn nghe ran tiếng gáy đọ càng

đi càng dưới hay càng trên xả láng
cắn nghiến đẩy nhay cứ tùy cơ ứng biến
vỏ chuối vỏ khoai võ gì không cần biết
cứ cuối cùng thắng gáy thua thì chuồn

người xưa nói thắng bại là chuyện thường
đây không chuyện thường nghen là chuyện lớn
con dế thằng thua cứ chạy lòng vòng
thằng dế thắng gáy còn hơn con dế

mấy thằng xúm quanh gáy trời muốn bể
tôi thằng dế thua buồn tới nổi bỏ cơm
ơi những nỗi buồn rớt quanh Làng quanh Xóm
giờ xa Làng xa Xóm lại buồn thêm

đêm lạc trời quê nghe tiếng dế quen
bồi hồi nhớ con dế than dế lửa
nhớ tới chén cơm mùa xưa bỏ mứa
con dế ê càng ngày đó núp quanh đây !...

Phòng Văn, khuya 26/08/2012

Không có nhận xét nào: