tháng 2 19, 2017

Tâm Tình Tự Truyện



con mồ côi từ lúc mới ba ngày
Mạ xót nhau bỏ con tự mình rụng rốn
cóc cụt đuôi ai nuôi mày lớn
dạ thưa Đời
con lớn nhờ bú thép Mạ làng xóm đó thôi

ai cũng nói con trời trời nuôi
thiệt bất ưng lời nói xuôi nói ngược
không có mấy Mạ xóm làng làm sao có được
hôm nay con ngồi nước mắt ân tình

mấy Mạ chừ nhắc nhớ mấy cũng làm thinh
mô có còn mà nói đặng lời công đạo
nhờ mấy Mạ con lớn lên mập mạnh no tròn
ơn nghĩa này con há dễ làm thinh

mổi mùa Vu Lan nỗi buồn riêng câm nín
bông trắng con cài hết thảy Mẹ xóm làng
hồi Mạ con đi bỏ con suốt ngày bú thép
mấy Mạ xóm làng ơi ân nghĩa vô ngần

nay chớm lấn ngần tới tầm ngang hồi đó
hồi mấy Mạ đi xa con cũng biệt quê nhà
bầu sữa thép cưu mang thuở nào con vẫn nhớ
Mạ quê hương Mạ làng xóm ngày xưa...


viết dưới hiên trăng 18/02/2017

Không có nhận xét nào: