tháng 2 22, 2017

Một Thời Lốm Đốm Bạc



từng nớ từng nay chừng vẫn vậy
nghiệt trùng vi trói buộc sông hồ
ngồi chỗ ngó quày xưa nát bấy
thở dài buồn dựng gáy hư vô

tay đã tay run thời vọng động
chưn đủ chưn bưa vệt thế thời
tóc râu giờ ghé mùa gió bộng
mười phương lạc mất một phương đời

ta ngồi giải nghễ thời kiêu bạt
bể dâu thương hải diễu tang bồng
ngó qua ngó lại đời tất bật
rốt rồi còn tồng bộng hư không

thân mỏn giờ xa trời gần đất
dương gian ai chẳng kịp qua cầu
ve râu ngó sợi dài đốm bạc
thảo nào tiêu muối rải đốm đầu

qua ngày níu tháng tàn năm mỏn
cứ Thơ mai mốt gởi lại Đời
giờ có an nhiên chờ an mỏn
túi Thơ bầu rượu dắt lưng chơi...


viết dưới hiên trăng 18/02/2017

Không có nhận xét nào: