tháng 5 28, 2015

Văn Thơ Lộng Gió



 

 
 
 
 
 
 

ta bây giờ như sớm nắng chiều mưa
như gió lang thang gọi mùa gió chướng
năm tháng dần qua nợ đời vay mượn
râu tóc giành nhau ghé vói phù vân

lộng gió văn thơ quyện nẻo phong trần
râu tóc bạc thêm chín muồi câu chữ
vốn liếng thuở giờ cứ tha hồ giữ
quà tặng tình riêng tâm sự tháng năm

thơ văn theo ta suốt ngàn vạn dặm
từ đói lạnh mong tới hồi no ấm
níu lấy tình nhau chặng dài sâu đậm
chắc chẳng bao giờ nỡ buồn lòng nhau

ta gặp thơ văn thuở răng sún trọc đầu
thuở nương xóm nghèo ngày no ngày đói
đồi Trọc rừng Ngo nằm ngó mây trôi
thai nghén dòng Thơ mùa Dâu rừng chín đỏ

bài thơ khởi đời văn thơ lộng gió
nay nhớ gì đâu chỉ nhớ một cảnh đời
xóm nhỏ nghèo bốn mùa hoài lạnh đói
ta từng một thời viết lại trong Thơ

từ đó theo nhau tới tận bây giờ
đi tới đâu cũng làm Thơ tới đó
nghiệp văn thơ e suốt đời không bỏ
nếu bỏ đi rồi ta chỗ trống trơn

hồi Cha dặn nếu theo Ba sẵn trớn
con cứ làm Thơ nói chuyện đời thường
đừng bày đặt lời ong bay bướm lượn
cứ chân chất thiệt thà câu chữ chân quê

ta bướm hoa dạo đầu ngó bộ không quen
nhờ thuở chân quê dặn lòng đừng thiếu
đâu chỉ thơ lời hương hoa mát dịu
sao không có thơ giàn trải đời thường

phiêu giạt xa quê nửa đời vay mượn
mượn văn thơ nói chuyện tháng năm đời
trau chuốt làm chi cho thêm rắc rối
cứ như hàng ngày lo chuyện áo cơm

cứ vậy thôi như dòng đời sớm hôm
trang trải thơ văn cho thêm lãng mạn
đâu cần văn hoa cho thơ sáng giá
chỉ cầu lời thơ câu chữ đời thường…

Phòng Văn 27/05/2017

Không có nhận xét nào: