tháng 4 24, 2015

Thành Nội Mô Rồi...

viết cho chị ở Huế

nì, o còn nhớ đường vô Nội. dắt tui đi cho đặng tỏ tường. thay đổi quá nên chi bối rối.lâu hung rồi về lại quê hương. Hồi đó em về chị không dắt đi, chị chăm lo bệnh cho anh đang tới lúc vô ra cũng phải có người coi ngó. Chợ Vỹ Dạ ngay trước mặt nhà mình chơ đâu. Bước qua đường là gặp tô bún Huế cay lừng sóng dập sông Hương, dĩa bánh bèo nhưn tôm vàng ươm đỏ thắm gác tía lầu son cung đình lộng lẫy, dĩa bánh ít bánh ram dòn tan tiếng cười o mô không biết, qua cầu Trường Tiền chộ ra chợ Đông Ba mà mừng cười không kịp nín. Rồi Cồn Hến bên tê qua cầu Đập Đá có nhà cháu Diệu Hiền ghé vô là gặp tô cơm Hến vô hậu cay, còn cay hơn tô bún Huế. May mà có chén chè đậu Ngự mát ngọt dỗ dành không thôi cách chi chịu thấu.

lâu lắm em không về với Huế. nên chi có chộ được ai mô. bỏ xứ lâu rồi xa Ôn Mệ. tội lệ chi  mà khổ rứa trời. Bữa cháu Hoài Lâm dẫn lên thăm mộ để chộ người trăm năm cũ. Cây cỏ khô vàng trong cái nắng rụt rè chờ mưa sao mà thấy buồn chi lạ. Hưng phế bao đời tróc lớp gạch vôi. Mùi khói nhang khiến cho lòng người cứ nao lòng não dạ. Rứa là em đòi cháu đưa về. Ở lâu em không chịu nổi. May mà chị không đi theo không thôi em lại nghe đã đời chị khóc rồi cũng khóc theo. Nước mắt rơi e chừng còn hơn ăn vừa xong trái ớt cay… Nói rứa chị biết rồi thôi em không nói thêm ra. Chi cho ngạ.

rồi mưa Huế ơi tàn canh gió lạnh. rớt côi đầu mà nhói buốt trong tim. ai hành tỏi chi mô mà đem hiu quạnh. bỏ mịt mờ xứ Huế buồn như ri. Có mấy ngày về mà mưa cho bưa một nửa. Hai chị em ngồi ngó nhau tới nỗi cái bể cạn nước tràn ra y như là hắn khóc. Mà ngó chị cũng đang ngồi khóc đó thê. Cái chị ni làm em ốt dột quá. Gặp nhau thì phải cười vui chơ răng lại khóc. Noái chi thì noái đi. Chị cứ noái một thôi một đỗi cho đã cơn buồn chi đó, giận chi đó, thương làm răng, nhớ cách chi. Cứ bỏ tâm tư vô cho mưa Huế nghe, cho em nghe rồi cười vui không thôi ngày em đi thì hành trang thêm nặng. Chị nghe lời em nói, chị cười. Tới bây chừ, tới sáng nay, ngồi ngó mưa Cali, chợt nhớ về mưa xứ Huế em thấy trong mưa chị có mỉm cười. Rứa là chỉ mưa trời thôi không có mưa trong lòng.

Chị giờ đã lẩn rồi. Không còn nhớ không còn quên. Không còn mưa không còn nắng !!!…

Hiên Trăng sáng mưa 24/04/2015

Không có nhận xét nào: