tháng 3 02, 2015

Mưa Xuân

Có phải là mưa Xuân !.
Chắc không phải, mưa như tát mặt người ta mà xuân xanh chi. Đáng ra, nên dịu dàng, nhè nhẹ, phơn phớt chút vừa đủ gây gây làn da mái tóc, thăm thẳm chút bầu trời còn gợn chút màu xanh chìm khuất, mà không khuất lấp. Vừa đủ cho gợi ý rằng mưa và nắng vẫn còn gian díu nhau, vương vấn nhau, chưa thể mất nhau, còn có nhau. Chớ mưa kiểu vầy coi không giống. Mây dáng này, thấy hoảng hốt bàng hoàng, vần vụ đen ngòm mang nặng chịch vẻ dáng thời trang mùa Đông. Vậy là đâu phải mưa Xuân!

Hồi, lâu lắm thiệt là lâu, ở quê nhà cũng từng có những trận mưa lì xì cho mọi người mọi nhà ăn Tết ba ngày không gián đoạn ngày nào vì là mưa Xuân phơn phớt chút đỉnh, nhẹ nhàng chút xíu, dịu dàng thêm cho không khí ngày Xuân thêm lãng mạn. Người người vẫn tràn ngập ra đường vui Xuân đón Tết, không thấy người người ai ai hốt hoảng ồn ào nhào vô nhà tránh mưa, sợ ướt tóc ướt tai, sợ mưa phai màu áo mới. Mưa hồi đó nhẹ hều tới nỗi thèm cứ được đi dưới mưa. Thèm có một cơn mưa cho đủ, vừa, lãng mạn. Những mưa Xuân trong thời gian ở với quê nhà, nay ở quê xa, cứ đòi làm nũng, nhớ lại.

…hai đứa đi dưới trời mưa, vừa cắn hột dưa, vừa đưa cho nhau nhiều nói chuyện mà chuyện nào có ra chuyện nào. Chuyện tầm phào trong tình yêu chắc là để, dặn thầm nhau, câu giờ thêm buổi hẹn hò gặp mặt. Chuyện ba trời ba đất mông lung không hiện tại không tương lai, chỉ ngừng lại khi chia tay đầu ngõ. Là chỉ hẹn hò, không(hay chưa) hẹn thề. Lời hẹn thề nặng như núi dài như sông khó bề đong đếm. Có khi hẹn thề nhau trăm núi ngàn sông rồi rốt ráo lại xa nhau trăm sông ngàn núi. Có lúc không nghe hẹn thề chi trơn mà rốt cuộc lại bên nhau răng long đầu bạc. Khi yêu nhau là cùng nhau nhìn về một hướng, nói thì vậy mà không phải vậy còn tệ hơn vậy, đâu chắc là suông sẻ khi có những hoàn cảnh điều kiện vây bủa bất chừng bất ưng. Biết ra sao, ngày sau. Thôi, trước mắt, cứ hẹn hò nhau đi dưới mưa Xuân, cứ tầm phào câu chuyện nắng mưa trời đất. Ngày Xuân là ngày đẹp, có thêm mưa Xuân lại càng đẹp bội phần. Đừng có như ông nhà thơ từng viết, em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,chắc là trong Thơ, chuyện đời thường mà nói nói chừng vậy chắc là dễ xa nhau…
 
Ngày Xuân nói chuyện mưa Xuân không đầu đuôi chi cả không trật trúng chi trơn. Cũng như giờ đang còn ngày Xuân mà ông Trời lại mưa tát mưa vuốt mặt đau, rát, chịu đời không thấu. Mưa Xuân gì đâu !.Mà nghĩ lại thấy mình hình như là đi xa vạn dặm rồi. Thiệt đúng là quan san muôn dặm Đông Đoài chứ còn gì nữa !.Thời khắc khác biệt, đêm ngày khác biệt, nói chi tới mưa nắng cũng khác biệt từng mùa. Giờ này bên nhà, tháng Giêng là tháng ăn chơi, bên này đã bắt đầu tháng Ba rồi, vẫn đi cày ná thở chớ chơi giởn gì !. Vậy thì ngày xuân mưa xuân chi đâu, lạc đường rồi, lạc đề rồi!.

Thôi, không viết nữa…..

Phòng Văn, ngày mưa 02/03/2015

Không có nhận xét nào: