tháng 9 24, 2014

Hải Âu Phi Xứ



MỘT THOÁNG BÂNG KHUÂNG 
Em còn nhớ hay em đã quên
Chiều mưa Phan Thiết chiều êm đềm
Đường Trần Hưng Đạo nhiều lưu luyến
Đọng lại trong tôi lắm nỗi niềm

Nhà thờ Lạc Đạo nơi hò hẹn
Mình vẫn thành tâm đến nguyện cầu
Vi vu rặng liễu bên đường nhỏ
Chúa biết lòng ta luôn có nhau

Cuộc sống đơn sơ mà thắm thiết
Lòng người tình nhỏ sẽ gần nhau
Phú Trinh Đức Thắng hai mà một
Hòa Đa Phan Rí có xa đâu

Bởi thế nên tình em với tôi
Dẫu rằng xa cách muôn trùng xa
Vẫn như gần gũi trong gang tấc
Dù chỉ là trong giấc mộng thôi

Nay giạt trôi bon chen xứ người
Nặng trĩu bao nhiêu nỗi đắng cay
Đời dẫu có dư mà vẫn thiếu
Thiếu tình ấm lạnh thiếu bàn tay

Thôi nhé người em Phan Thiết ơi
Tình xưa nay đã cách xa rồi
Còn chăng nghĩa cũ tôi gìn giữ
Một thoáng bâng khuâng người đến người…
TRẦN PHỤNG ĐÌNH
 
            Cứ mổi lần nghĩ đến CD Hẹn Về Phan Thiết tôi lại nhớ đến người
bạn vong niên của tôi, anh Trần Phụng Đình. Như câu Thơ anh viết “ một
thoáng bâng khuâng người đến người ” trong bài thơ Một Thoáng Bâng
Khuâng mà nhạc sĩ Võ Tá Hân đã phổ nhạc. Ngày đó, trong Thơ, anh bâng
khuâng một thoáng nhớ về người em Phan Thiết của anh.
Nay, anh không còn trên cõi đời này nữa, đừng nói chi một thoáng bâng khuâng mà cả một nỗi bâng khuâng cũng theo về cát bụi như thân xác anh đã gởi về cát bụi…
Chỉ còn tôi, còn đây, một thoáng bâng khuâng gởi đến anh, người anh và cũng là người bạn.
Thiệt lòng tôi không chỉ là một thoáng bâng khuâng mà rất nhớ anh, ngày đó…
Cứ mổi lần vào quán Bolsa (ở San Diego không phải ở Santa Ana) tôi lại nhớ đến anh, nhớ tô phở gà đặc biệt anh kêu riêng cho tôi không phải vì tôi thích mà vì anh là người rất sành các món ăn ngon. Vào những quán khác, anh vẫn cứ tự nhiên chọn cho tôi những món khác. Mổi quán mổi món và món nào anh chọn cũng rất ngon. Chúng tôi thường vào quán Bolsa vì khung cảnh ấm cúng vì anh còn giao báo và lấy quảng cáo cho tuần báo Chí Linh.
Cứ mổi lần lái xe qua những con đường ở Mira Mesa qua những con đường ở El Cajon tôi lại nhớ đến anh.
Ngày ra mắt tuyển tập “Rong Chơi Cõi Vô Thường” của anh Phan Bái (bút hiệu Uyên Nguyên (khi viết văn làm thơ) và Nguyên Phan (khi viết nhạc) tôi gặp lại nhạc sĩ Võ Tá Hân. Anh Hân có một thời chan chung kỷ niệm với tôi và với anh Trần Phụng Đình khi khởi đầu thực hiện CD Hẹn Về Phan Thiết.
Với nhan Hẹn Về Phan Thiết cứ ngỡ như CD nhắc nhớ  về Phan Thiết nhưng thật ra chỉ có hai bài nhắc nhớ về Phan Thiết thôi.
Hẹn Về Phan Thiết của tôi
Một Thoáng Bâng Khuâng của anh Trần Phụng Đình.
Tám bài còn lại là đề tài tự do, không mảy may hơi hướm gì về Phan Thiết.
Hóa ra là hẹn về Phan Thiết chỉ có anh Trần Phụng Đình, anh Võ Tá Hân và tôi.
Anh Võ Tá Hân thì có lý do biện minh vì anh là con rể của của cụ Ưng Du, nhà thầu kiến trúc, đã xây dựng công trình Tháp Nước, một biểu tượng đặc trưng của Phan Thiết.
Anh Trần Lai Nghi, gốc gác Cố Đô, nhưng gia đình vào an cư lạc nghiệp lưu niên Phan Thiết.
Còn tôi thì chỉ ngồi xe đò chạy qua Phan Thiết ngó quanh ngó quơ vùng biển cát và hít mùi mặn cá mực khô… 
 Bài Thơ này là do anh Đình “gà” cho tôi từng địa danh, từng món đặc sản, từng con đường góc phố. Và, cuối cùng, anh khuyên tôi nên, rất nên, chọn dung nhan một người em Phan Thiết nào đó để thêm phần thi vị hóa cuộc tình xa hẹn trở về. Tôi nghe lời anh. Như nếu tôi có trở về Phan Thiết chắc chắn bơ vơ (có quen biết em nào đâu) và lạc đường (có ở lâu gắn bó đâu) !!!.
Hân từ Tân gia ba thường gọi điện về nói anh nên sửa đoạn này, đổi địa danh này, thêm món đặc sản này, xin cho thêm mấy chữ tình lãng mạn một chút xíu, chút xíu.
Hai người bạn Phan Thiết dắt tôi đi về Phan Thiết !.
Anh Trần Phụng Đình thì dắt tôi về nhiều hơn.
Tôi quen và biết anh khởi từ cái duyên văn nghệ rồi dần đến chỗ thân tình. Anh coi tôi như là người em trong dòng đời lưu lạc xứ người nhưng lại là người bạn trong thơ văn. Anh thường nói, là người bạn nhỏ trong lãnh vực thơ văn, chú đừng ái ngại.
Tôi biết anh rất nặng tình yêu với Phan Thiết. Còn tôi, người em anh trong dòng đời người bạn nhỏ (hay trẻ) của anh trong thơ văn, cũng chỉ là người xin được chia xẻ cùng anh tình yêu thương đất-biển-con người Phan Thiết thôi.
CD Hẹn Về Phan Thiết do anh mà có. Là của anh đó, anh Trần Phụng Đình !!!
Hiên Trăng, tháng 09/2014
 
 

Không có nhận xét nào: