tháng 3 28, 2014

TRANG THÂN HỮU


 
 
 
 
 
 



KHÓC LỜI PHỐ NÚI

nồng nàn mùi đất đỏ
vướng víu trên gót ngọc thân quen
vàng hanh tia nắng mới
chiếc gùi hoa chở nặng trĩu tình người
tuổi thơ ngây
hít thở bụi mù đất trời
vẫn ngỏn ngoẻn cười
chẳng sợ nhọc nhằn, lạ xa
bánh xe thổ mộ
đôi chân trần của người thượng du
phố núi
đã nghiền nát từng viên sỏi đá đi qua
phố mịt mù sương
chiều khói cay
đôi mắt không phải khóc nhưng nhòa
từ đám lửa cháy rừng
đốt trụi những thân cây già cỗi
già tựa như tuổi đời của Nội, Ngoại
già tựa như sông núi Việt Nam
có những bước chân kẻ lạ
chưa từng quen
trơ mắt nhìn rừng núi tan hoang
mà không hề hấn
phố núi khóc
từ tiếng thác rì rầm
từ cơn lũ - buồn tênh xuôi dòng
từ tiếng thông gào
gió núi - cuồng phong
mưa rơi đầy lòng phố
thay lời phố núi
nhớ
thương

DÃ QUỲ

Không có nhận xét nào: