tháng 1 17, 2013

MÙA ĐỜN !...


 




Ông Trời văn nghệ quá trời
nóng thời múa quạt lạnh thời đờn tay...
(ca dạo)



này thôi em trời lạnh đã khô da
gải ngứa làm chi cho trầy vi tróc vảy
cứ giả bộ in như là không thấy
cơn gió bạt ngàn mang hơi lạnh trùng vây

ai biểu theo anh lạc tới nơi đây
mùa gió khô da cứ ngồi đờn loạn nhịp
anh bốn mắt mà ngó hoài không kịp
ngó một hồi cũng muốn đờn theo luôn

cái xứ chi mà chi cũng bất thường
mùa nóng phơi da mùa lạnh khô da
biết mần răng mà nói răng cho ngạ
mổi đợt gió về em lại nổi loạn hung

cứ vô tình khiến anh thêm lúng túng
bởi tự thuở giờ em có biết đờn mô ?.
sao chiều nay gải đờn như mưa rộ
mười ngón tay đủ mười ngón đó nghen !

hỏi giởn chơi em lại giựt mình e thẹn
vội ngưng ngón đờn ngượng liếc thầm anh
nổi ngứa khô da khi thời tiết lạnh
là tại ông Trời có phải tại em đâu !

vậy là nên cám ơn gió ngứa khô da
Đời lại có thêm một tay đờn, bá cháy !....

17/01/2013

Không có nhận xét nào: