tháng 12 01, 2012

CHUYỆN TÌNH HỒI ĐÓ

để nhớ những ngày không có răng mô !
 
đứng trên con dốc nhìn lơ láo
coi em có đứng chờ đó không
bến xe Lam người quá là đông
ngó trật ra thấy em áo trắng

áo trắng đó nghe khoe dưới nắng
tóc thề đen mượt xỏa bờ vai
giữa chỗ đông người qua kẻ lại
mắt tôi chỉ ghé mổi mình em

mắt ngó lâu rồi chắc đã quen
hèn chi ai nói là quen mắt
tôi ngắm em lâu rồi quen mặt
trốn đâu tôi cũng ngoái cho ra

tình yêu coi vậy mà rất lạ
mưa nguồn chớp biển cũng tầm nhau
thẳng đường thôi biên giới chi đâu
khi hai trái tim cùng nhịp đập

khi bốn con mắt đều nhấp nháy
là nháy đèn pha đó, nháy tình
dù Mạ em có ngấp nghé rình
em cũng lén chờ tôi đúng hẹn

lên xe cúi đầu tránh người quen
sợ họ nhìn ra về mét Mạ
muốn nắm tay em mà ngại quá
ngại lời thêm thắt ngặt cho em

ra phố rồi vô mấy quán quen
đãi em mấy món ăn trả bữa
rồi loanh quanh mấy vòng giả bữa
lại tiễn em về, bến xe Lam

vậy thôi tình quá là thanh đạm
đâu có răng mô, không răng mô
mược cho đôi mắt ai nhìn ngó
mình ngó nhau thôi cũng đủ rồi

bao năm mình nằm vạ với đời
nhớ lại hồi xưa cho vui thôi
bây giờ tám mắt nhìn chi nổi
phải mượn lời Thơ nhắc chuyện tình….

01/12/2012

Không có nhận xét nào: