tháng 3 31, 2011

TẢN MẠN THÁNG BA


Cảm đời mỗi sớm mơi thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương…”

( Kahlil Giban )

Vậy mà mỗi sớm mơi, tháng Ba, không kịp để yêu thương.
Chỉ mừng.
Mừng mỗi một sớm mai thức dậy, vẫn, bình thường như mỗi sớm mai đã qua trong đời.
Tâm trạng mừng buổi sớm mai thức dậy lại bị lấn ép dành lại cho tâm trạng bất an trong suốt cả ngày (đêm ).
Rồi ngày ( đêm ) lại qua đi…qua đi… Một ngày như mọi ngày, bình yên.
Tháng Ba, động đất&sóng thần dữ dội xảy ra ở Nhật Bản.
Tháng Ba, có lời tiên đoán là sẽ xảy ra cơn động đất lớn ( rất lớn ) ở Cali khoảng thời gian từ 18 đến 26/03/2011.
Tháng Ba hoảng loạn giú thầm trong bụng mọi người dân Calif. Vẫn nói cười sinh hoạt bình thường nhưng trong lòng vẫn tính đường tháo chạy !
Chạy đi đâu !
Đất (nức) kêu ai nấy dạ. Nhà xập đè giập ai nấy chịu…
Tháng Ba mình chẳng có bài Thơ bài Văn nào cho ra hồn dạng. Viết rồi giập xóa trong tâm trạng bất an…
Tháng Ba, các cháu nội ngoại đứa nào cũng học giỏi được lảnh bằng khen.
Tháng Ba, cô Út nghỉ Xuân một tuần về thăm nhà.
Tháng Ba, trời nóng dần lên nỗi bất an cũng dần lạnh xuống.
Tháng Ba, tản mạn vô duyên câu chữ…Chẳng có bài Thơ nào giữ dáng văn chương, thiệt tệ…
Mai là qua tháng Tư rồi !. Thơ Văn chất ngất cho đời thêm vui….

Phòng Văn 31/03/2011

Không có nhận xét nào: