tháng 3 05, 2011

HÌNH ẢNH


Tháng Ba có những ngày vui. Bất chợt !.
Chú Tư từ Đại vực Arizona về vài ngày. Cô Út cũng vội vã từ Pomona về chỉ với hai ngày.
Nhà xưa lại rộn tiếng cười và Mẹ thì tha hồ trổ tài nấu nướng. Mỗi ngày một món .
Ba có mấy ngày nhìn no,vui no, cười no, ăn no. Viết đều tay.
Chỉ sau hơn mới nửa năm hai đứa rời nhà tự lập đã thấy rõ nét trưởng thành, tự tin.
Chim đủ lông đủ cánh là bay đi !. Lâu lâu về tổ ấm xưa để tìm kỷ niệm một thời chưa “ ra ràng”, chưa rời tổ.
Hôm qua chú với cô đưa Ba Mẹ đi ăn-hết-có-thể-ăn ( all you can eat ) sau đó là đi coi phim hài cười-có-thể-cười !
Ba Mẹ làm tới luôn !. Ăn no cành hông tưởng là không thể cười nổi. Vậy mà có thể cười. Cười bắp nổ.
Mai chú với cô rời xa tổ ấm, trở lại trường lớp, nhớ đem theo ( không phải nụ, mà là) cơn cười của Ba Mẹ.
Lâu có được một bữa ( ăn và ) cười. Thì cứ ăn và cứ cười thoải mái !.
Ăn, khỏi nói rồi, là điều bắt buộc cần thiết trong cuộc sống hàng ngày. Cười, dù cần thiết không cần thiết, lại là mười thang thuốc bổ !.
Live – Laugh – Love.

Không có nhận xét nào: