tháng 9 13, 2009

BUỔI CHIỀU THƠ VÔ NGÔN


vẫy tay chào những ngày nắng ấm
mặc thêm lớp áo đón mùa Thu
ta làm thơ nên chi nhạy cảm
lạnh gió heo may cũng sật sừ

em thấy ta mặt mũi nặng nề
chớ vội tin là người khó tính
ta yêu đời từ thời mới đẻ
đời không yêu ta vẫn làm thinh

bởi gió chớm thu về qua ngõ
đuổi nắng hè ra phố lang thang
nóng lạnh bất chừng se nỗi nhớ
nên chi buồn rớt chút bâng khuâng

mấy tay làm thơ thường bất chợt
buồn vui như nắng sớm mưa chiều
hơi đâu em để lòng thương với
cứ mặc tình cho hắn buồn vui

lát nữa mây bay về cuối nẻo
nắng chiều rớt lạnh chỗ đang ngồi
e không nổi chịu đời đang réo
lò dò tìm tới chỗ em thôi!

chỗ em có nồi cơm chín tới
có hương thơm ngát cá kho rim
có bát canh hương đồng gió nội
có chỗ dành riêng níu gọi tình

thơ lạc đâu rồi không biết nữa
hạ vừa đi nắng nhạt màu mây
thu mới tới sao chưa hằn dấu
chỉ thấy em đơm bát cơm đầy

hóa ra ta vẫn chưa là thật
chỉ là thơ thẩn đâu bằng em
giữa áo cơm đời thơ chất ngất
em bới thơ đầy bữa cơm chiều...

chiều chớm thu 12/09/2009

Không có nhận xét nào: