tháng 9 25, 2015

Có Thêm Kỷ Niệm....

Hồi tháng 10/2013 thằng Hai đi dịp công tác cho Sở  làm lên tới Dallas. Hắn nói chuyến này Ba phải đi theo con cho biết thêm trời đất ngoài nơi chốn Ba đã sống trâu cày bao nhiêu năm mà có biết gì đi đâu ngoài buổi sáng cơm bới tới chỗ làm, chiều về nhà có cơm nước dọn sẵn sàng. No nê rồi ngồi làm Thơ. Hết làm Thơ rồi làm thinh. Hết làm thinh rồi tới làm gì !!!

Ba chẳng khác chi con Dế nằm trong hang ngó trời cao nhìn đất rộng mà cứ loanh quanh một chỗ. Giờ hưu trí rồi trả nợ đời trả nợ công dân rồi, thì bay.
Hắn nói nghe có tình có lý rồi có hiếu. Đúng là "thiên ngoại hữu thiên". Ừ, thì bay. Không phải là bay biến ra khỏi cuộc đời ô trọc này mà là chuyến bay Southwest Airline qua xứ cao bồi.
             Xin nói câu trước khi bay.
             Hồi xưa thì tao đâu mi đó, bây giờ mi đủ lông đủ cánh rồi thì mi đâu tao đó. Cho biết đó biết đây trước khi nằm ngay cán cuốc !.
             Mà thiệt. 
             Chỉ có mấy ngày, lê la từ Dallas lên Houston, mới biết lâu nay mình cứ ở trong hang mà nhìn vói trời cao. Chỉ nhìn thôi mà đâu có vói tới !.
             Hắn đưa mình đi cao-lầu, đi thăm thú nhiều nơi, đi ăn nhiều món ngon món lạ, uống đủ loại beer đặc sản.  Khoái tỉ quá chừng chừng.
             Có dịp mình lại được gặp bạn xưa, gặp người quen xưa, nói chuyện ngắn chuyện dài thâu đêm suốt sáng. Hèn ra, mình cũng đã có nhiều giao du “kiến kỳ thanh bất kiến kỳ hình”. Lâu nay ở rú trong hang mà có ngờ, có biết đâu !. Nay ra hang mới thấy mình cũng được xếp vào hạng “tứ hải giao huynh đệ”. Đi đâu, chí ít, cũng có bạn. Bạn Trường xưa. Bạn ngày xưa. Bạn mới ngày nay do cuộc mưu sinh phải chạy quanh tìm cơm áo. Bạn Thơ, Văn.
            Bạn thôi, không có bè…
            (Ghi chú : đường từ Dallas lên Houston bạt ngàn rừng Thông, lòng cứ rưng rưng nhớ về chốn quê : Đà Lạt ). 
           Tấm hình ni là buổi gặp mặt Houston với Trung, là Ba của Phố. Phố là bạn thâm tình của Tư Đào. Trí là anh của Đào. Mình là Ba của Đào. Gặp nhau là một nhà. Vui biết bao nhiêu là tình cảm chan nhau. Houston&San Diego đường xa mà gần lắm....
            

            Nay, tháng 01/2014 thằng Tư có dịp lên Phoenix phỏng vấn giữ chỗ làm trước khi ra ràng. Hắn (y như thằng Hai) nói chuyến này Ba đi với con cho biết đó biết đây. Ngồi làm Thơ chi hoài Ba đâu có đề tài chi khi viết về Đại Vực.
            Ừ, thì vậy !. Phải có đi có đến nơi này và nơi kia thì Thơ mới sống thực. Bốn năm trước cũng có lên AZ nhưng chỉ loanh quanh vùng Glendale. Nay thì qua vùng Phoenix, có thêm tầm nhìn về vùng Đại Vực. 
            Chuyến đi không bay mà chạy. 
            Hai cha con trên chiếc xe mới, là mới mượn của cô Út để thoải mái yên tâm vượt sa mạc thênh thang. Lòng cũng thênh thang khi nhìn (lén) chú Tư ngày nào qua vùng Đất Mới còn nhỏ xíu, giờ thì đã trưởng thành chửng chạc tự tin để đưa Ba đi đây đi đó.
            Chuyến đi với anh hàn sĩ này cũng chu đáo không thua gì anh Hai. Ăn và uống thoải mái. Lại có dịp được đi vòng quanh nhìn xa trông rộng....
            
            Hai chuyến đi ( năm cũ và năm mới) là liều thuốc an thần cho cuộc sống.
            Và có thêm, kỷ niệm cha con mình dành tặng cảnh đời cuộc đời và đời đời.....


2 nhận xét:

Bảo Kim nói...

Kính chào Bác, con là Bảo Kim biết blog của Bác qua Dã Quỳ. Con xin thành kính chia buồn cùng gia đình Bác. Mất đi một người con đối với cha mẹ thì đây là một nổi đau không thể nào bù đắp được. Đọc những bài viết của Bác dành cho con trai của Bác thật là cãm động, tình cha con vô bờ bến. Xin hai Bác giử gìn sức khỏe, và nguyện xin hương hồn Anh bình an nơi cỏi tịnh. Con xin kính chào Bác.

Trần Huy Sao nói...

Bảo Kim thân mến,
Bác rất bất ngờ và cảm động qua những dòng chia xẻ của con.Cám ơn con nhiều lắm...
Bác giờ chỉ mượn thơ văn khuây khỏa nỗi đau về tình cảnh người cha đã mất đứa con khi còn quá trẻ.
Con cứ vào thăm Trang Nhà để chia xẻ nỗi đau buồn thương tiếc...
Thêm một người chia xẻ là nhẹ bớt nổi buồn...
Chúc con sức khỏe.