tháng 9 30, 2015

Có Một Ngày Hư Thực

bà xã cố tình làm riêng dĩa mì xào
lương thảo một ngày cho ta làm thơ
nói kiểu cách cổ trang phim bộ
xin đa tạ hiền thê hết lòng chiếu cố

nghiệt một nỗi ta làm thơ quá dở
dĩa mì xào thì ngon hơn cao lầu
thôi cứ trộn thơ vô mùi xào nấu
may ra còn gắp đũa nào trung thực

nghe nói thơ tả thực là khó nhứt
thơ mộng mơ hoa bướm là khó nhì
ta ngộ ra khi gắp đũa mì
mì là thực còn thơ là ảo

thực cũng có nghĩa là, ăn, mì xào
còn ảo có nghĩa gì thêm thì đang nghĩ
duy có một điều thiệt là thấm ý
dĩa mì hiền thê kịp cứu mạng phu quân

phải no rồi câu chữ mới giắt răng
nhả ngọc phun châu thực ảo chi chưa biết
nói gần nói xa thôi chẳng qua nói thiệt
cứ dĩ thực vi tiên rồi hạ hồi phân giải

cám ơn hiền thê đi trước ta một sải
đói mà làm thơ e câu chữ rã rời
thôi thì có dĩa mì xào bương tới
hiền thê cứ yên tâm đi cày !. Bảo trọng…

 thời buổi này ai cũng phải đi cày, riêng có con trâu già mình từng đã một thời cày sâu cuốc bẩm giờ thì theo luật định già thì lui ra cho trẻ có việc mà làm nên chi nên phải lui ra ôm chuổi dài hưu trí dưỡng lão . Vì vậy và bởi vậy mới có thời gian ngồi đây lan man tản mạn về một nỗi đau,buồn,thương,nhớ cắn không đứt bứt không rời phơi không khô chụm không cháy...chẳng phải chỉ hôm nay mà đã từng trải trường trải qua nhiều ngày hương khói tiễn người về với đất cúng cơm tiễn người đi thanh thản...Niềm thương nỗi nhớ này biết bao giờ nguôi ngoai biết bao giờ ngưng ngang câu chữ, biết bao giờ. Thiệt lòng không biết tới, tận, tuyệt, bao giờ mới hết nỗi đau tình cảnh người cha mất một đứa con !..

người-bạn-trẻ giờ không còn đâu đây không còn đâu nữa chung chạ buổi đông vui cuối tuần mì Quảng o Mười bún bò Huế cũng là o Mười cơm Hến cũng o luôn phở đơn sơ tái chín cũng là o nữa đồ biển áp chảo giòn cô Ba còn riêng ra bày ra bánh Xèo trị mưa bánh Căn đổ cho vui là cậu Hai thêm vào chương mục cuối tuần người lớn bánh Xèo hoan nghênh các cháu bánh Căn hoan hỉ.

nay câu chữ cứ vòng vo tản mạn về một nỗi đau riêng. Rất riêng. Rất thật. Rất vô cùng thương tiếc về một người nay đã đi xa. Chuyến đi không khứ hồi có nghĩa là đi luôn, không có ngày về..Không còn gặp nhau nữa...Không còn thấy nhau lần nữa...Có nhiều câu diễn đạt cách xa nhau như là nghìn trùng xa cách...xa biệt nghìn trùng...nhưng có một câu nói xa nhau thiệt quá sức đau lòng : nghìn thu vĩnh biệt...Nghìn thu là cách nói một nghĩa là cho suông lời một nghĩa là diễn đạt xa nhau dài tới hảo huyền cho lần gặp nhau. Đời người chỉ trăm năm là hết hạn, dài thêm thì chỉ chờ lên được ghi danh lên kỷ lục guinness thôi. Đó là nói chuyện dông dài của đời chớ chuyện riêng mình thì ngắn lắm. Bởi, giờ mình chưa tới trăm năm người-bạn-trẻ còn chưa tới nửa trăm năm mà đã nói cùng nhau nghìn thu vĩnh biệt...Nghìn thu vĩnh biệt nhau như vậy coi như là sớm quá cho nên mới có thêm câu thương nhớ nghìn năm...Một trăm năm thương nhớ đã đủ làm ngắn dần đi tuổi thọ. Một ngàn năm e là không tưởng !. Có chăng chỉ là ngàn năm mây(trắng,xám,đen) bay !. Mây thì có đó rồi mất đó. Ngừng đó rồi bay đó. Thoắt có thoắt không. Buổi ngày nắng nóng Xuân Hạ trời không gợn một áng mây. Buổi ngày Thu Đông trời mây xám mây đen mây xây thành...Hóa ra là trời đất cũng bất thường. Trải ghiệm thêm ra là đời sống cũng vô thường. Trời đất bao la bất thường. Đời người hạn hẹp vô thường...Sắc tức thị không không tức thị sắc....

mới đó mà nay đâu !.

mùa Trại khởi đầu từ tháng Bảy nắng hun nóng hầm tới gần hết tháng Chín mới buông tha chút lạnh chớm Thu, giăng lều cắm Trại làm chi cho sương đêm lộp độp, ướt lều. Mùa câu trên cầu Oceanside từ tháng Tám trải dần theo tháng Chín nắng dịu dần cá không vô bờ nên chi buông câu chờ đợi cắn câu tới nản lòng, về sớm. Mùa Halloween mùa Thanksgiving mùa Giáng Sinh mùa Tết  tây Tết ta mùa nào cũng có nhau đông đủ đông vui từ hai-mươi-mốt năm đâu bỏ sót mùa nào !.Vậy mà từ nay thì bỏ sót rồi, người-bạn-trẻ ơi !. Đêm đêm nằm nghe tiếng còi tàu xé nát không gian Escondido mình thiệt nhói đau một thời kỷ niệm  cầu Oceanside mùa câu. Đêm đêm nằm thao thức nghe giọt sương rơi ngoài thềm lại đau nhói thêm hơn một thời kỷ niệm mùa Trại hàng năm. Nơi đâu chốn nào thời gian nào cũng có người-bạn-trẻ. Nhớ...

tháng Chín rồi đi qua. Tháng Mười Halloween. Tháng Mười Một tạ ơn Đời ơn Người. Tháng Mười Hai vào mùa Giáng Sinh. Tháng Một Tết Tây. Tháng Hai Tết Ta. Tháng Ba, lại, khởi mùa thương nhớ khôn nguôi về một người không còn đợi chung vui những năm, tháng dài theo tháng, năm. Không còn dài nữa đâu. Không còn ngắn nữa đâu. Bởi người đã đi rồi... Lần cuối bên nhau là người-bạn-trẻ lên xe, rồ máy, vẫy tay chào. Ai có nhờ đâu là vẫy tay lần cuối để rồi không còn sức sống để vẫy tay thêm lần nữa. Chào nhau lần đó là chào biệt ly là...nghìn thu vĩnh biệt....

người đi thì đã đi rồi người ở lại thì cứ coi như tạm thời còn ở lại trong cõi tạm. Nhưng nhớ thương thì biết bao giờ nguôi.

tiễn đưa tháng Chín đi rồi giáp năm qua năm sẽ có ngày về lại. Tiễn đưa người-bạn-trẻ của mình đi không có giáp năm không còn qua năm không bao giờ người về lại.

là nghìn thu vĩnh biệt...rồi....

Hiên Trăng Mira Mesa
ngày cuối tháng Chín 2015




Không có nhận xét nào: