tháng 5 22, 2014

Đà Lạt Đà Lạc



 
 
 
 
 
 
 
 
 

ai biểu hồi chiều trời hanh nắng
để cho nỗi nhớ gió se về...
 
vạt nắng hanh vàng chiều se gió lạnh
cứ ngỡ mình đang ở xứ mù sương
trên đồi Mai Anh
dưới thung xanh hồ Đa Thiện
qua khúc quành hồ Xuân Hương lên đồi Cù
có nắng vàng và gió
se quyện ngỡ ngàng những chiều Đà Lạt
nhớ !

như nỗi nhớ đường Hàm Nghi quán cà phê
Tình Nhớ
như nỗi nhớ lang thang qua cầu Ông Đạo
hương cà phê Thủy Tạ
như nhớ em về guốc mộc gỏ quen
nắng.gió.mưa những con dốc con đường
tình sử !

Đà Lạt có còn gì trong tôi trong em
trong nỗi nhớ đổi đời
bắt tội tình quê tình yêu chạy loạn…

đôi khi tôi rất tội
muốn thương yêu muốn thương nhớ về
nơi chốn tôi nơi chốn em
bỏ xót bỏ đau bỏ thương một chặng 
đẹp nhất trên đường đời đã đi đang đi còn đi chưa tới
muốn tới tìm tới không tới nơi tới chốn
nắng hanh vàng
chiều se gió lạnh
lãng mạn. nên thơ. thoáng. nhẹ. buồn !

rồi lần lựa sẽ đi qua đi xa đi mất
dấu (hay giấu!)  
một đời em một đời tôi một đời hoài niệm
đường xưa phố xưa ngày xưa
Đà Lạt
những đường xưa thay tên phố xưa đổi dạng
ngày xưa...

Đà Lạt mất rồi
đà lạt
đà lạc !...

21/05/2014
 

1 nhận xét:

Dã Quỳ nói...

Lão Gia làm con nhớ Ngoại, nhớ phố núi quá đi! ..hu hu hu