tháng 2 20, 2014

LỤC BÁT NHÁNH RONG PHIÊU


LÁ ME TRƯA
1* mai em xuống phố đông vui
để nhìn thiên hạ dập dìu xôn xao
để nhìn sợi nắng lên cao
sợi mưa xuống thấp gời sầu đi xa
sợi-tình-tôi lạc nẻo qua
buộc em tơ rối gở hoài không ra !

2*cũng gần thôi có đâu xa
tháng năm hồ dễ phôi pha cuộc tình
vẫn còn đứng lặng làm thinh
vẫn còn bối rối một mình đường mưa
vẫn còn giấu vội là thư
giấu tôi thầm lặng nụ cười dễ thương
lá Me ơi nhớ chặng đường
em qua để lại nỗi buồn tôi mang !

3*dòng đời giờ đã sang trang
lá-me-trưa cũng muộn màng theo em
đôi khi còn chút nhớ về
ngại thời gian sẽ vùi quên phụ phàng !...

TỪ SAU LẦN HẸN
cũng vừa chia nhớ đấy thôi
em về nắng giận bỏ trời bơ vơ
vậy là chiều hóa ngẩn ngơ
trái tim đau nhói thẩn thờ nhịp đau
bao giờ mình mới gặp nhau
để tôi lành lặn vết sầu tình em !...

CHUYỆN XƯA
tôi đưa em về dòng Trăng
muốn hôn em lại ngại ngần vậy thôi
bây giờ chuyện cũ xa rồi
nhắc nhau để nuối một thời đào mai
một thời lược-giắt-trâm-cài 
tóc thơm bông Bưởi áo dài gót sen !...

EM
có gì em ghé qua tôi
gần thôi đâu có xa xôi cho đành
ngại gì em có gì đâu
chẳng qua mình rước ưu sầu cho nhau
dù rằng chỉ có một câu
cũng vừa đủ ấm lòng nhau vậy mà....

SẦU RIÊNG
trái Sầu Riêng rụng nửa khuya
đường em đi học sớm trưa ngang nhà
lòng tôi quá đỗi thiết tha
cứ mừng trong bụng chắc là tơ duyên
Sầu Riêng là trái Sầu Riêng
tình tôi có nỗi sầu riêng sầu tình...

(Nhánh Rong Phiêu, Thơ, Hiên Trăng 1999 )

Không có nhận xét nào: