tháng 10 07, 2012

CHIỀU GHÉM HẦM DÔNG

         
          tưởng ngày đầu Thu nhả gió phun sương
          ai có ngờ trời vẫn hầm hết thấu
          gió trốn mất tiêu sương chuồn mất dấu
          ta ngồi đây hơi đất bủa váng đầu

          cây Chanh vườn sau rụng trái héo xàu
          cây Cam trước nhà lá queo rã rượi
          cây Quít nương theo trời hầm muốn đuối
          ta cũng đuối ngồi đuối đứng chiều hôm

          vậy là chiều chiều mây cũng trốn luôn
          chỉ khoảnh trời xanh không hề có gió
          ta cũng hầm dông hành con mắt đỏ
          ngó quáng gà chẳng biết Hạ hay Thu !

          bài Thơ viết cứ dằn khô câu chữ
          tìm đâu ra cho lãng mạn ghé về
          nửa chớm qua Thu nửa giữ muộn Hè
          thôi cứ hầm hè ngồi thu một góc !

          góc chiều đời đâu thấy mây ngang dọc
          chỉ hanh khô giòn rụm nắng hầm dông
          mai nữa qua Thu rồi lại chớm Đông
          có gió mây không cho trời lãng mạn !

          dẫu chỉ mây đen mây chì mây xám
          ta cũng ngồi đây đợi gió chờ mây
          dòng Thơ sẽ dịu dàng thôi giận lẫy
          khi thấy mây nương gió cuộn tìm nhau

          là tình thơ đó hởi người yêu dấu
          gió là em mây giang hồ là anh
          gió không tìm về để mây hiu quạnh
          hèn chi trời cứ mãi níu hầm dông !...

         
09/2012

 

 
 

Không có nhận xét nào: