tháng 11 30, 2011

HÌNH ẢNH


Gĩa từ 11 11

THƠ CUỐI NĂM GỞI CHO EM

tạ ơn Đời có cái ăn cái mặc
có vui buồn ngày tháng cầm hơi
từ quê cũ tới nương nhờ quê mới
thấy mây trời sông núi như nhau
tha lỗi cho tôi em yêu dấu
để em vàng như lá mùa Thu
em héo cau khô em xàu liểu rủ
em ra vô thầm lặng trong đời
từ hai ta lưu lạc phương trời
em bấu tay tôi ưng lòng trao gởi…

con cá vượt sông ra vùng nước lợ
ngó biển khơi chới với nỗi đời
tôi với em hai đứa mồ côi
qua đất lạ nương nhau mà sống
tôi dắt em đi trời cao đất rộng
ngó quanh thân chỉ có hai mình
đời đạm bạc như thuở nào quê cũ
có buồn vui nào không chia cho nhau !
mình mất quê hương từ cuộc bể dâu
gang tấc nào đo nỗi lòng muôn dặm
tháng với ngày cứ trải dài thăm thẳm
đường tình yêu thêm sợi bạc thăng trầm
dẫu là vậy vẫn gừng-cay-muối-mặn
miếng trầu têm còn giữ mãi ân tình
đuôi con mắt vẫn còn lung liếng
để tôi hoài giữ lấy làm riêng

trời cuối năm rồi em có biết
cuộc phong trần thêm một tuổi lao đao
Thơ tôi viết đêm khuya trời dông bão
gió và mưa rét ngọt trở mùa
tôi vẫn cứ đem Thơ vào lãng mạn
giữ đời nhau qua mỗi bước thăng trầm
xin gởi em trái tim nồng ấm
cõi thơ Trần còn mãi chuyện tình yêu…

( trích Nhánh Rong Phiêu, Thơ, 1999 )

Không có nhận xét nào: