tháng 11 25, 2010

MIẾNG CƠM CHÁY, NGÀY XƯA !



bữa cơm ngày xưa đạm bạc quá chừng
cá cơm khô rang trộn đều nước mắm
có chút đường pha chanh cho bớt mặn
chiều quây quần khói bếp ấm lòng nhau
mẻ cháy đáy nồi nhìn nhau không giấu
cắn ngập miếng thèm nhai rụm giòn tang
cứ nhìn qua nhìn lại nhìn khô ran
biết phần ai được nhận thèm miếng cháy !
cơm thuở quê nhà rụt rè lắm vậy
buổi đói no nhín bụng trải lòng nhau
miếng cháy giòn tang một thời yêu dấu
vẫn nhớ mang theo tới tận quê người
thừa mứa miếng ăn ta lại kiệm lời
nhắc tới một thời đã thèm cơm cháy

thời đói cơm đói bụng đói từng ngày
đâu như bây giờ miếng ăn miếng bỏ

khi no đủ nhớ lại ngày đói khổ
miếng nhịn thèm đạm bạc một nồi cơm
lạt muối đói rau có nhau hôm sớm
vạt cháy cuối nồi chia sẻ giòn tang
thịt cá dư thừa dành kẻ giàu sang
ta chỉ thân thương một thời cơm cháy !
cảm ơn Đời đã qua rồi khổ nạn
mỗi chiều ran bếp lửa ở quê người
miếng khi đói đã than tro lạnh nguội
bỗng nhớ thèm miếng cơm cháy ngày xưa
ta ở nơi này ngày nắng ngày mưa
than củi đâu chỉ lò gaz nóng rát
nồi cơm sôi than đâu mà nhốt lửa
cơm cháy cuối nồi khó nổi, ngày xưa
xưa một nửa bây giờ ta một nửa
một nửa ghé người một nửa lụy quê

nồi cơm cạn, cứ cạn nguồn, quạnh quẻ
cơm cháy một thời đã lạc đường xa….

Hiên Trăng nhà cũ
ngày Lễ Tạ Ơn 25/11/2010

Không có nhận xét nào: