tháng 3 17, 2009


Cũng cám ơn chú Tư Minh Đạo và cô Út Nhã Uyên đã chiêu đãi Ba Mẹ một chuyến hưởng thú Đông ở Palm Springs. Ba rất vui mừng khi cô chú đã trưởng thành khi nắm tay Ba Mẹ dẫn lên chiếc xe treo vượt đường dốc thẳng đứng để lên tới đỉnh núi tuyết. Tuyết bạt ngàn trắng xóa. Tưởng như đã đi vào cảnh giới khác, xa cách cảnh đời thường…
Cũng khác xa cảnh đời thường khi Ba Mẹ , còn nhớ ngày nào, nắm tay cô chú vô cổng Hội Hoa Xuân, để hưởng thú Xuân, của một năm trước khi dời bỏ quê hương !
Cái nắm tay, theo thời gian theo dòng đời, đã thay.
Nhưng mà không có đổi.
Vẫn là những bàn tay quen thuộc đó thôi ! Của Ba Mẹ và của cô chú.
Có khác chăng là bàn tay nhỏ nhắn ngày nào nay đã đầy đặn rắn chắc nắm lại bàn tay, năm xưa, nay đã chớm nhuốm thời gian nhăn nheo trổ hạt đồi mồi…

Tháng 3/09
*** phần viết về cô Ba phở và cô Út cá khô mùa lạnh, xin hẹn đến lần sau, khi có dịp tản mạn.

Không có nhận xét nào: