tháng 10 29, 2016

Thu Cảm



Nhà thơ Trần Huy Sao

THU CẢM
Tặng anh Trần Huy Sao


Người ở hiên trăng ta ở đây
Từ cây số bốn xa Huế buồn
Bắc phong gió thổi đôi lần đã
Mang lá đầy chia xớt muôn phương

Lá sớm vàng người thôi nghi hoặc
Tri thiên mệnh đôi khi lá xanh rơi
Nhi lập cõi mộng ngày xưa ấy
Nay đầu bạc đời gian dối lật trang

Mưa bên đó và nắng quái bên đây
Sáng mở mắt chiều đã rụng bóng tà
Tâm sự trôi giữa trăng sao mờ nhạt
Chiếc bóng xưa lẫn trốn cõi trầm luân

Không còn chi giữa hai hàng chữ viết
Mơ đi vào rồi mộng chui ra
Như Vân Tiên cõng mẹ bữa ấy
Vấp cột nhà lại mê muội đụng cột kia

Thì cuộc lữ xoay vòng giữa ma trận
Đường ta đi không thoát chốn biên phòng
Nhìn quanh đây đâu cũng là biên giới
Văn cùng thơ có đậu lại một lương duyên

Người bên ấy hương mật nồng gia đạo
Ta bên này gió không xua cũng lạnh lòng
He he he là tiếng cười không lệ
Nước mắt tràn có mất mặt bầu cua

Màu trăng cũ vẫn soi bờ gạch đổ
Huế rêu phong mà Đà Lạt vẫn đầy sương
Mang thân đi những sơn cùng thuỷ tận
Sóng đồng tâm còn an ủi vọng ngôn

Tìm cho ra cột mốc đóng xuống
Giữa ta bà định vị Cây Số Thiêng
Có bánh khoái mù câm xâu thịt nướng
Khói quyện bún bò nhức nách buổi hàn huyên

Da đồi mồi nhăn theo sợi bạc tóc
Chỉ còn đây chút ước hẹn cuối ngày
Như định luật sau mưa trời lại sáng
Bia nâng lên trào bọt giấc mộng thành

Mùa thu về bây chừ trời vàng lắm
Ngó rứa chớ đông sang trắng một màu
Chốn xưa giờ ni nước đã rút
Mà kẻ tha phương chịu lụt lội mút mùa

Lệ thuỷ mình chẳng ai đi cứu trợ
Ngược ngạo không người từ thiện đã ngó lơ
Ta chỉ biết dầm thân dưới lá đổ
Răng ri hè nghe ngói một nỗi buồn

Mùa thu chết, ừ đâu có gì mới
Nó chết cho thi ca có đất ươm mầm
Có ai đếm được lá rừng
Có ta biết tính cọng trừ buồn vui.

Hồ Đình Nghiêm
Nguồn : www.sangtao.org


Không có nhận xét nào: