tháng 6 10, 2014

Ngày Vui Của Út




Tháng Sáu, không ngồi làm thinh cũng không có thời gian rảnh rổi làm Thơ. Làm đủ thứ chuyện nhà để chuẩn bị đón ngày vui của Út. Tưởng chuyện lơ mơ vặt vảnh thôi vậy mà làm mờ mắt. Hôm trước, hai cha con cùng chỉnh trang lại bàn thờ, nói với thằng Hai phải chi Ba trúng số thì mọi việc đều có người tới lo liệu đâu ra đó, chỉ đứng chỉ tay năm ngón. Thằng Hai cười nói như vậy thì đâu có ý nghĩa gì, Ba. Nghe tiếng búa đóng đinh chan chát, tiếng cưa ván cưa cây rồn rột. Thấy hắn cẩn thận tỉ mỉ đo đạt ni tấc chiều cao chiều dài chiều rộng cho ra bề thế một bàn thờ đặt vô phòng khách hợp dáng đứng ngày vui của Út tôi thấy mình thiệt là nói câu nói bông lơn. Bông lơn thiệt !.
Hồi chân ướt chân ráo qua đây gia đình Trần cứ nương nhau qua ải qua đèo, thực tế thôi, có mơ màng mơ mộng chi đâu. Hắn là thằng đầu đàn đứng mũi chịu sào lo không tiếc sức tiếc của. Tôi thì chưa ( chắc là không ) trúng số mà vẫn được đứng chỉ tay năm ngón cho thằng con làm. Rồi bà xã, rồi con Ba, rồi thằng Tư cũng nhào vô   mổi      người mổi việc lo ngày vui của Út. Tôi thì chỉ nhào qua nhào lại chỉ chỏ lung tung thiệt là chán mớ đời !.
Hắn, là thằng Hai, nói câu nghe thiệt chí tình.
Đúng quá rồi con ơi, tiền mua Tiên cũng được nhưng đâu có mua được những tình cảm thuở giờ gia đình mình vốn có. Chú Tư Đào cô Út Uyên thành đạt ngày hôm nay cũng nhờ vào sự giúp sức tận tình của anh Hai và chị Ba. Truyền thống gia đình vẫn mãi mãi là vậy.
Tôi xớn xơ xớn xát hội nhập kim tiền khi qua vùng đất mới nói câu bao đồng cho vui thôi rồi nghe câu chân tình của thằng con mà tự thấy mình thiệt là  vô duyên.
Thôi, coi như vui chuyện vui miệng khi cha con lui cui lo việc cho Út…
Chỉ còn vài ngày nữa là con Út rời bỏ ngôi-nhà-hai-mươi-năm gắn bó để ra riêng như ngày nào thằng Hai, con Ba cũng bỏ ngôi nhà này để ra riêng. Buồn mổi đứa mổi nơi, chỉ nỗi buồn (hai) mình, ở lại.
                  Ngôi nhà nàyngày mới đến, gia đình                      đông, rồi lần lượt cũng bỏ đi chỉ còn hai-con-khỉ-già, là bà xã ví von, tôi nghe cũng thiệt có tình có lý
Những ra-riêng tưởng là chai đá, mà không, thiệt quá đỗi mềm yếu !
Chỉ còn vài ngày nữa là Út ra riêng rồi !...

                                                     



 
 
 

Không có nhận xét nào: