tháng 9 26, 2013

TRANG THÂN HỮU


Nhìn hình nhớ quá quê tôi
Cóc chua mắm ruốc một thời tình xưa
Nhớ ai hờn tủi duyên thừa
Nửa đời cam chịu nắng mưa một mình
Ban Mê trăm nỗi tự tình
Quán xưa trường cũ gieo nghìn chua cay.

Vi  Thể

Anh Vi Thể gởi email có hình Cóc và bài Thơ Cóc (hình là hình trái Cóc, không phải con Cóc, Thơ về trái Cóc, không phải Thơ con cóc).

Cám ơn anh chưa ăn, chỉ mới " nhìn hình nhớ quá..." thôi.
Hãy chờ, gắng chờ !.
Tháng sau, tôi lại có dịp qua xứ cao-bồi, anh em mình và các bạn học cũ sẽ gặp nhau, thể nào cũng tìm gặp nhau,  đôi ba ngày cho thỏa. Dĩa Cóc này e cũng đủ xây chừng...
Mà sao ở xứ thịt bò, chắc là thưởng thức quá nhiều rồi, nên mới quay quắt tìm về thèm Cóc (là trái Cóc, không phải thịt Cóc) !...

Đọc bài Thơ của anh, ồ thì ra, mới biết là anh chỉ ăn (trái Cóc) hương hoa hoài niệm về một thời tình, một nửa đời cam chịu một mình mưa (bùn) nắng (bụi) ở quán xưa Trường cũ Ban Mê...

Ban Mê  anh nhắc trong Thơ là Ban Mê Thuột, Buồn Muôn Thuở, Bụi Mù Trời đó mà....
Nơi chốn tôi cũng đã từng qua một thời chớm chua cay hoa-mộng-tuổi-học-trò.
Cám ơn đã gợi lại hương xưa về nơi (nay đã là) cố quận....

Nhưng, có điều, là anh có post lộn hình dĩa Cóc không đó !. Sao tôi  nhìn dĩa Cóc lại cứ nhớ :
quán cóc liêu xiêu chiều hanh nắng
dĩa Cóc xây chừng vài chai beer...
dĩa Cóc này, hình như, là của tụi mình khi chớm vào đời, khi đã vào đời và tận cuối đời...
                                                gọi là Cóc xây chừng

Loại Cóc, theo tôi được biết và trải nhiều kinh nghiệm, mấy em áo trắng tóc thề  rụt rè e lệ (mà) cào xé trái tim của tụi mình hồi đó rất thèm, rất ưng, là đây :

                                                         Cóc dầm cam thảo.

Còn, một loại Cóc nữa !. Loại Cóc này thời tụi mình còn ở trần chân đất bắt dế, thả diều. Mấy em còn thích nhảy lò cò, chơi rải danh rất thèm. Đâu cần  phải màu mè ủ ướp làm chi cho rườm rà, cách điệu. Cứ từ cây hái xuống hay giành giựt nhau trong giỏ của Mẹ hay của Chị vừa mới đi chợ ( Lạc Giao) về rồi cắn ngập miệng, nhai rau ráu ngon lành, là đây :
                                                               gọi là Cóc cắn !...

26/09/2013








Không có nhận xét nào: