tháng 9 26, 2011

CHUYỆN TRỞ MÙA, THU !


Bạn Tơ thân mến,

Nhớ ngày nào tôi không còn phải lang thang nhiều năm, rất nhiều năm, ở đậu nhà người mà về lại ngôi nhà cũ với Hiên Trăng xưa. Bạn vẫn gắn bó tình bạn như từ bao năm, theo về cơ ngơi mới.
Tình cảnh dọn nhà quá là bề bộn nhưng tôi vẫn ưu tiên dành cho bạn một căn phòng nhỏ, sắp xếp ngăn nắp gọn gàng mọi thứ. Biết tính bạn ham chuộng sách, tôi dành riêng những kệ sách thay tường ngăn, vây bọc căn phòng cho thêm ấm cúng. Biết tính bạn thầm lặng ưa nơi yên tĩnh, tôi chọn căn phòng riêng lẻ phía sau có cửa ra vào, cửa sổ thoáng mát. Nói chung là một căn phòng, dù không nói ra, nhưng chắc là bạn cũng rất hài lòng. Tôi thì quá hài lòng khi đã dành ưu tiên và tự tay mình sắp xếp gọn gàng ngăn nắp trong khi những căn phòng khác vẫn còn bừa bộn, chưa thể và chắc phải cần nhiều ngày nữa mới tạm gọi là gọn gàng. Bạn đáng được hưởng sự ưu tiên đó, đừng ngại. Tình bạn gắn bó với nhau qua bao nhiêu năm, tháng thăng trầm cuộc sống tôi rất quý và trân trọng.
Một căn phòng đặc biệt hơn những căn phòng ở ngôi nhà cũ thì có đáng gì đâu !. Điều đáng nói là từ đây bạn có riêng lẻ một cơ ngơi cố định để không phải lang thang. Bạn yên tâm. Tôi cũng cảm thấy yên tâm.
Hơn nửa cuộc đời trôi nổi phong trần, tôi đã trải nghiệm rất nhiều tình bạn, người bạn theo trình tự thời gian từ thuở ấu thơ rồi vào trường lớp, vào đời. Ở từng chặng đường đi qua lúc nào tôi cũng có những tình bạn và những người bạn. Ai mà không có bạn cho dù khi đã có người-bạn-đời thì vẫn cứ mong có một người-bạn-hữu.
Tôi nay chỉ còn có người-bạn-đời không có người-bạn-hữu nào cả bởi ba người bạn thương nhau như tình thân ruột thịt của tôi ngày nào đã lần lượt nằm xuống, nằm giấc ngàn thu…
Gần cuối cuộc đời lưu lạc may tìm có được bạn Tơ sớm hôm gần gụi. Khi lang thang ở đậu nhà người, bạn cũng đi theo tận cùng cho tới lúc về lại nhà cũ, cũng theo về.
Quý nhau là chỗ còn nương nhau mà sống, một cảnh sống hoàn toàn vượt thoát, không lệ thuộc nặng nề cảnh sống vật chất phủ (và phụ) phàng.
Tôi ngưỡng mộ bạn vô cùng. Bạn thầm lặng mà sôi nổi. Im lìm mà năng động. Kiến thức bạn sâu rộng tầm nhìn bạn ngút ngàn. Tôi tìm thấy và học hỏi nơi bạn bao điều mới lạ, thanh thoát có trần tục có. Bạn luôn đáp ứng những yêu cầu tìm hiểu của tôi cho dù là đêm đã rất khuya hay là lúc trời chưa rạng sáng, đang còn rớt hột sương đêm. Bạn ngủ khoảng thời gian nào, thức lúc nào tôi không đoán biết !. Chỉ biết là bất cứ lúc nào khi tôi cần có bạn, là có bạn.
Bạn không từng làm Thơ và cũng không hề viết Văn nhưng nguồn Thơ Văn sưu tập của bạn dồi dào phong phú. Trí nhớ của bạn thật tuyệt vời. Chỉ cần tôi có yêu cầu với bạn về một tác giả nào đó hay là một bài Thơ bài Văn nào đó là bạn đáp ứng ngay, đầy đủ và chính xác. Không chỉ riêng về thơ văn, phải rất đáng nể, bạn thông suốt mọi lảnh vực kể cả những tin tức thời sự hàng ngày.
Bạn Tơ là một người bạn quý.
Đêm đêm, cho dù mưa nắng nóng lạnh theo mùa, tôi cùng bạn thường ngồi bên nhau, khuya tận. Đã từng rất nhiều đêm qua nhiều năm như vậy, bạn vẫn trọn tình.
Đêm nay vừa mới gặp thấy bạn như có điều gì bất ổn !.Bạn nặng nề chậm chạp không còn nhanh nhẹn như ngày nào, hay nói gần hơn, như đêm qua. Bài Thơ trao đổi chỉ mới vào mấy dòng đầu thì bạn đã không tiếp nhận nổi, tỏ ý ngưng ngang. Vậy là trở bệnh rồi !. Trời chớm qua Thu, se lạnh nhức mỏi ể mình. Thôi, để bạn ngủ sớm, ngày mai gặp.
Sớm mai tìm gặp bạn thì bạn ngủ li bì không dậy nổi. Chiều đi làm về tìm gặp bạn, bạn lại không dậy nổi, ngủ li bì. Vậy là lâm bệnh rồi !. Cơn bệnh xem ra trầm kha.
Buồn tình bạn quá nên phải gọi thằng con lớn : “ Alô ! Alô !. Khẩn cấp. Khẩn cấp. Chú Tơ trở bệnh rồi con !. Hôm qua tới giờ lay hoài chú không dậy !.”. Thằng con nói: “ Ba coi chú có nóng không ?”. Vội chạy vô phòng lay bạn dậy, thấy bạn nhấp nha nhấp nháy một hồi mà không dậy nổi, rờ tay vô coi thử thấy không nóng, đâu có nóng !. Thằng con an ủi : “ Không nóng là không sao. Chắc chú mệt rồi ngủ mê đó. Cuối tuần con xuống ”. Biết là công việc của nó bận bịu không nên đòi hỏi khẩn cấp phiền nhiễu con, thôi thì đành phải gắng chờ tới cuối tuần !
Chờ thì cứ chờ nhưng mà cứ buồn buồn vì đêm đêm ( là thời gian rảnh rỗi thoải mái nhất trong ngày ) không còn gặp bạn thì buồn. Buồn là buồn vậy thôi !.
Cuối tuần con hắn xuống và đã vô gặp chú Tơ. Vừa đi làm về, thấy xe đậu ngoài sân, mừng húm chạy vô, ngỡ ngàng nghe hắn nói : “ Bệnh chú tưởng nhẹ mà nặng !. Để con đưa chú về chỗ con, tuần sau hay tuần sau nữa không chừng…”.
Hắn đưa bạn tôi về nhưng câu nói ngập ngừng còn ở lại với tôi.
Không chừng là không chừng sao đây !. Hắn là người chủ trị tử sinh của các bác, chú, cô, dì, anh, em dòng họ Tơ. Nay hắn “phán” một câu nghe nóng lạnh bất tường tôi làm sao giữ tâm trạng bình thường cho đặng !.
Cuối cùng !
Bạn Tơ của tôi, một thời gắn bó ở đậu từ nhà người này sang nhà người khác rốt ráo cuối cùng trở về ngôi nhà cũ, đã vĩnh biệt ra đi !.
Chiều, cuối tuần, của một chiều Thu se lạnh gió và nặng nề dáng mây bay giữa bầu trời xám-ngạt-thở nỗi buồn chuyển Hạ sang Thu, thằng con (với chú Tơ về cùng ) đang loay hoay sắp chỗ cho chú nơi ăn chốn ở.
Tôi ngỡ ngàng và xúc động khi nghe con nói “ Chú Tơ kia đã “ đi” rồi !. Nay con đưa chú Tơ này về làm bạn cùng Ba. Chú…”
Lại ngập ngừng, nửa chừng câu nói như hôm nào đưa chú Tơ, một thời gắn bó, ra đi…
Tôi suốt một đời đam mê Thơ và làm Thơ.
Bạn tôi một đời là Tơ là computer.
Nay gặp bạn, cũng là Tơ. Dù nhói đau tình bạn người bạn cũ bao năm gắn bó nhưng trong tình cảnh chẳng đặng đừng thôi thì cứ nghĩ là tơ nào cũng là tơ thôi, tôi ưng lòng đón bạn.
Bạn có sẵn lòng chưa !. Đêm đêm, cùng nhau khuya tận, dòng Thơ gởi bằng hữu năm-châu-bốn-biển-là-nhà.
ta về đây hưởng thú chiều đời
bạn bè còn lại Hiên Trăng thôi
ngày tháng vui buồn riêng một cõi
thơ văn lộng gió bốn phương trời….


Hiên Trăng tháng 09/2011

Không có nhận xét nào: