tháng 10 04, 2010

NHỮNG ĐOẠN RỜI ĐƯỜNG XA, GHI VỘI


viết tặng chú Tư Đào

Nhân vật tôi, hình dung như, là hết thảy khuôn mặt rạng rỡ vui mừng, đi tham dự ngày vui của chú Tư mặc chiếc áo trắng vào đời. Chặng cuối cùng sau bao năm, tháng sách đèn lại mở đầu với nghi thức trân trọng white coat ceremony.
Nghi thức ước mơ của người cha, người mẹ khi nghĩ về tương lai của con mình.
Tôi là khuôn mặt lớn, to, bự, dẫn bầu đoàn thê, tử (và tôn) lên dự ngày vui của chú Tư.
Tận mút chỉ Arizona cách San Diego một chặng đường dài lái xe sáu-tiếng-đồng-hồ.
Chuyến đi không có gia đình cô Ba, bận bịu việc làm túi bụi. Không có cô Út, đèn sách đêm ngày không còn khoảng thời gian rảnh rổi.
Chỉ gia đình anh Hai.
Và tôi với em. Lên ôm thương nhớ thằng con rứt ruột !.
San Diego – Arizona buổi chiều mưa mịt mờ ra xa lộ…

Không có nhận xét nào: