tháng 6 06, 2008

ĐỨNG GIỮA CHIỀU ĐỜI







đứng đây ngó đất ngó trời
ngó quanh chút nữa thấy đời hư không
thấy mình vẫn cứ lông bông
tóc râu mặn muối nỗi lòng cay tiêu
cũng may còn lại ít nhiều
mấy vần thơ lạc giữa chiều phù vân…

Không có nhận xét nào: